Em lập bích này, các cụ vào ôn nghèo kể khổ thời còn ngồi trên ghế trường Nguyễn Khuyến nhá!
Em xin mở màn bằng chuyện Hút thuốc lá trong lớp!
Mịa, hồi học phổ thông, cái chuyện hút thuốc nó gian truân thật. Không có tiền hút thuốc thì đã đành, dăm ba thằng chia nhau 1 điếu là chuyện bình thường, nhưng có thuốc rồi hút ở đâu, lúc nào cũng còn là một vấn đề khá nan giải.
Quán cô Cay ở cổng trường hồi đó là nơi tụ tập của mấy ông nghiện thuốc, rủng rỉnh $ trong túi. Có thể kể ra đây một số nhân vật như: Kiên sơ (nghiện nặng, mồm hôi như cú ), Hải tế (có thuốc hút nhưng hút nhanh lắm, anh em béo kịp bắn tóp đã hết rồi), Than thổ phỉ (ông này lắm tiền nhưng không hút thuốc, chỉ ăn kẹo, hay bị bọn nghiện thuốc bắt trả tiền). Chuông báo vào lớp là các con giời vừa đi vừa liếc cô giáo, cái tay khom khom che điếu thuốc trông đến tội.
Em nhớ hồi học lớp 11, mình mới bắt đầu tập tành đua đòi .
Hồi ấy chỉ có đâu 300 đ 1 điếu vina thì phải (sau tăng lên 400 rồi
500). Hôm đó em có 500 đồng xin của bà, nhưng ngại không dám ra mua nên
kẹo lạc cho cụ ấy sướng mồm.Gần hết giờ ra chơi rồi mà không thấy thuốc của em đâu, khi cô Tâm đi
đến giữa sân rồi mới thấy một số ông chạy vào, một ông dúi cho em điếu
thuốc đang cháy dở, không, có lẽ cái đầu lọc đang bốc khói thì đúng hơn
.
Tạm thế đã, em phải đi kiếm tí cơm cho cháu, mai hầu chuyện các cụ tiếp!
Em xin mở màn bằng chuyện Hút thuốc lá trong lớp!
Mịa, hồi học phổ thông, cái chuyện hút thuốc nó gian truân thật. Không có tiền hút thuốc thì đã đành, dăm ba thằng chia nhau 1 điếu là chuyện bình thường, nhưng có thuốc rồi hút ở đâu, lúc nào cũng còn là một vấn đề khá nan giải.
Quán cô Cay ở cổng trường hồi đó là nơi tụ tập của mấy ông nghiện thuốc, rủng rỉnh $ trong túi. Có thể kể ra đây một số nhân vật như: Kiên sơ (nghiện nặng, mồm hôi như cú ), Hải tế (có thuốc hút nhưng hút nhanh lắm, anh em béo kịp bắn tóp đã hết rồi), Than thổ phỉ (ông này lắm tiền nhưng không hút thuốc, chỉ ăn kẹo, hay bị bọn nghiện thuốc bắt trả tiền). Chuông báo vào lớp là các con giời vừa đi vừa liếc cô giáo, cái tay khom khom che điếu thuốc trông đến tội.
Em nhớ hồi học lớp 11, mình mới bắt đầu tập tành đua đòi .
Hồi ấy chỉ có đâu 300 đ 1 điếu vina thì phải (sau tăng lên 400 rồi
500). Hôm đó em có 500 đồng xin của bà, nhưng ngại không dám ra mua nên
nhờ 1 cụ, mà cụ này thì không nghiện thuốc, chỉ thèm mỗi kẹo lạc. Thế
là cụ ấy đi mua hộ em, tất nhiên là 200 đồng kia được chuyển hoá thànhkẹo lạc cho cụ ấy sướng mồm.Gần hết giờ ra chơi rồi mà không thấy thuốc của em đâu, khi cô Tâm đi
đến giữa sân rồi mới thấy một số ông chạy vào, một ông dúi cho em điếu
thuốc đang cháy dở, không, có lẽ cái đầu lọc đang bốc khói thì đúng hơn
.
Thôi,
thế là toi, vứt đi thì tiếc (vì đang thèm) mà cầm cũng không xong. Đành
làm cố 1 hơi rồi dúi cái cán đầu lọc xuống gầm bàn thì cô giáo vào.
thế là toi, vứt đi thì tiếc (vì đang thèm) mà cầm cũng không xong. Đành
làm cố 1 hơi rồi dúi cái cán đầu lọc xuống gầm bàn thì cô giáo vào.
Tạm thế đã, em phải đi kiếm tí cơm cho cháu, mai hầu chuyện các cụ tiếp!
Được sửa bởi vodka_standard ngày 27/4/2009, 11:04; sửa lần 2.