PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994


You are not connected. Please login or register

Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!!

+5
ruounutchuoi
troixanhquakela
coal_fly_ash
hoacuctrang86
vodka_standard
9 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

Em lập bích này, các cụ vào ôn nghèo kể khổ thời còn ngồi trên ghế trường Nguyễn Khuyến nhá!

Em xin mở màn bằng chuyện Hút thuốc lá trong lớp!

Mịa, hồi học phổ thông, cái chuyện hút thuốc nó gian truân thật. Không có tiền hút thuốc thì đã đành, dăm ba thằng chia nhau 1 điếu là chuyện bình thường, nhưng có thuốc rồi hút ở đâu, lúc nào cũng còn là một vấn đề khá nan giải.

Quán cô Cay ở cổng trường hồi đó là nơi tụ tập của mấy ông nghiện thuốc, rủng rỉnh $ trong túi. Có thể kể ra đây một số nhân vật như: Kiên sơ (nghiện nặng, mồm hôi như cú Razz ), Hải tế (có thuốc hút nhưng hút nhanh lắm, anh em béo kịp bắn tóp đã hết rồi), Than thổ phỉ (ông này lắm tiền nhưng không hút thuốc, chỉ ăn kẹo, hay bị bọn nghiện thuốc bắt trả tiền). Chuông báo vào lớp là các con giời vừa đi vừa liếc cô giáo, cái tay khom khom che điếu thuốc trông đến tội.

Em nhớ hồi học lớp 11, mình mới bắt đầu tập tành đua đòi Very Happy.
Hồi ấy chỉ có đâu 300 đ 1 điếu vina thì phải (sau tăng lên 400 rồi
500). Hôm đó em có 500 đồng xin của bà, nhưng ngại không dám ra mua nên
nhờ 1 cụ, mà cụ này thì không nghiện thuốc, chỉ thèm mỗi kẹo lạc. Thế
là cụ ấy đi mua hộ em, tất nhiên là 200 đồng kia được chuyển hoá thành
kẹo lạc cho cụ ấy sướng mồm.Gần hết giờ ra chơi rồi mà không thấy thuốc của em đâu, khi cô Tâm đi
đến giữa sân rồi mới thấy một số ông chạy vào, một ông dúi cho em điếu
thuốc đang cháy dở, không, có lẽ cái đầu lọc đang bốc khói thì đúng hơn
Mad.
Thôi,
thế là toi, vứt đi thì tiếc (vì đang thèm) mà cầm cũng không xong. Đành
làm cố 1 hơi rồi dúi cái cán đầu lọc xuống gầm bàn thì cô giáo vào.

Tạm thế đã, em phải đi kiếm tí cơm cho cháu, mai hầu chuyện các cụ tiếp!



Được sửa bởi vodka_standard ngày 27/4/2009, 11:04; sửa lần 2.

hoacuctrang86


Thành viên năng nổ
Thành viên năng nổ

Hay qua, hay qua. Anh nay viet hay that day - dung la nhat quy nhi ma, thu 3 hoc tro. Em co vu cho anh nhiet liet. Anh viet tiep nua di.

coal_fly_ash


Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

vodka_standard đã viết: Than thổ phỉ (ông này lắm tiền nhưng không hút thuốc, chỉ ăn kẹo, hay bị bọn nghiện thuốc bắt trả tiền).
Hic, tập tành mãi bây giờ mới thành nghiện thế mà chúng nó rủ nhau bỏ thuốc.
Mất bao nhiêu tiền của công sức mới có danh hiệu " nghiện" thế mà bỏ. Phí quá Mad

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

Hồi ấy, có thầy giáo dạy toán cũng là một trong số những cây nghiện thuốc Laughing . Thầy có một thói quen là mỗi khi làm xong một việc gì đó (giải xong một bài toán hoặc ra 1 đề cho cả lớp làm bài...) lại thủng thẳng móc túi quần ra 1 bao thuốc. Tôi để ý thầy là 1 con người khá đa di lăng, có nghĩa là nhạc gì cũng nhảy được tuốt. Hôm thì Thăng Long, hôm thì Máy cày (Điện biên), hôm nào sang thì có Vina, thậm chí hôm nào phấn khởi thì thầy xài 3 con 5...Nói chung là rất nhiều chủng loại.

Thầy cũng có một nguyên tắc bất di bất dịch là: "Trong giờ học, chỉ có một người được hút thuốc, đó là tôi" (tức là thầy, not me). Nhưng bên cạnh đó, thầy lại rất hay quên bật lửa nên rất hay mượn bọn tôi Laughing Laughing Laughing.

Tuy là thầy đã ra quy chế như thế nhưng bọn con trai vẫn hút trộm như thường, chúng nó châm thuốc rồi chuyền tay nhau qua gầm bàn, mỗi thằng vài hơi. Mỗi lần có thằng châm thuốc là cả lớp, những thằng ngồi trên thì ngoái xuống, những thằng ngồi dưới thì nghển lên để dò tìm nơi phát ra mùi thơm quyễn rũ kia. Nhưng kể cũng tài, tuyệt nhiên không có 1 làn khói nào, dù mỏng manh nhất bay lên (các bố ấy nuốt hết rồi thì phải
Question )

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

Tôi ngồi ngay bàn đầu, cùng với C.Dê, L.Chiến và H. Tế. Mình hồi đấy cũng chỉ mới tập tành thôi, chứ 3 ông kia thì thôi rồi, cứ gọi là có thâm niên khoảng 5 năm có lẻ (tính đến thời điểm đó).

Hôm đó, cũng như mọi lần, C. Dê vừa mới nhận được chi viện của bọn bàn dưới 1 điếu vina đang cháy dở, cậu ta khom khom tay dưới hộc bàn cho khói không bay lên, vừa cúi mặt xuống làm 1 hơi rõ sâu thì bị thầy gọi đứng lên trả lời câu hỏi (vì thầy biết tỏng cu cậu vừa xơi xong, chưa kịp nhả khói, híc). Mịa, khổ thân thằng bé, nhịn thở mãi thế béo nào được, thế là phải phì khói ra thôi. Thầy tưng tửng: “Hôm nay anh có vấn đề gì à? Sao lại nói ra khói thế?”. Cả lớp buồn cười quá mà không ai dám cười, cứ khúc kha khúc khíc. Thầy lại thủng thẳng: “Tôi già rồi, có nói ra khói cũng không sao, chứ anh còn trẻ thế mà đã nói ra khói thì nguy hiểm lắm”.
(còn tiếp)

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

Tính đến hôm nay mình đã living without smoke được hơn 1 tháng rồi. Thấy người khỏe khoắn hẳn ra. Đây tuy không phải lần đầu nhưng chắc mấy năm rồi dùng loại nhẹ (seven teen, zest…) nên không hút nữa thấy cũng không vật vã lắm.

Mình vốn hay bị viêm họng, cộng với vừa rồi nghe tây nó đồn là loại thuốc Esse của Hàn Quốc mà mấy bố sợ chết hay hút toàn là hàng made in China, giá bán 3k VND1 gói tại các của khẩu. Kinh quá nên thôi, chả hút nữa.

Tự nhiên thấy nhớ lại cái hồi học lớp 12. Dạo ấy mình hay thức khuya, hầu như ngày nào cũng khoảng 2h sáng mới đi ngủ. Nên cứ ăn cơm tối xong hay lẻn ra quán nước chè chỗ Minh Khai giao cắt với chợ Diên Hồng gần nhà mình mua thuốc lá. Ông già bán nước cứ thấy mình ra là không cẩn hỏi nhiều, rút ra 6 điều vina đưa cho mình và cầm lấy 2000 đ (chính ra chỉ được 5 điếu thôi, nhưng khách quen nên được khuyến mại, hihihi).

Mấy ông thầy của mình cũng thuốc loại nghiện nặng: ở trường thì thấy Ban dạy toán, thầy Sơn dạy lý, thầy Thường và thầy Xuân dậy hóa (hình như thấy Xuân mất lâu lâu rồi thì phải). Nhớ có hôm tiết lý, thấy Sơn vừa dạy vừa nhăn nhó, nước da thầy vốn đã giống người Ấn Độ hôm đó chuyển sang giống da của người Nam Phi. Lớp mất trật tự quá, thầy nhăn nhó: “Các anh các chị trật tự cho tôi nhờ cái. Mấy hôm nay tôi bị đau dạ dày, không ngủ, không ăn được, toàn… hút thuốc cầm hơi, ặc!!!

Thầy Xuân hóa thì khỏi nói, thuốc lá với diệu có thể nói là 2 người bạn tri kỷ của thầy. Thấy bảo chỗ thầy ở phòng giáo viên lúc nào cũng có can diệu, trước khi lên lớp và lúc dạy xong thầy làm độ đôi cốc. Nghe nói thầy với 1 đ/c trong trường hận nhau lắm lắm vì chuyện tình duyên thời trẻ nên thầy chán đời, đánh bạn với diệu và thuốc. Hồi đấy bọn mình còn trẻ con, chỉ nghe vậy thôi chứ chả biết gì nhiều.

Đối với mình, có lẽ sở trường của thầy Xuân là môn hóa hữu cơ và chuyên sâu là các loại hợp chất gốc diệu (vẫn nhớ công thức là CnH2n+1OH, ặc!!). Thầy nói :“ Trong hóa hữu cơ, có một phản ứng điển hình, đó là phản ứng este (giữa diệu và axit). Do đó khi ta trót say diệu thì nên uống nước chanh. Và khi đó, trong dạ dày ta sẽ tạo ra este, một chất có mùi thơm. Chính vì lẽ đó, người uống diệu xong thì hơi thở rất thơm”. Vâng thưa thầy, giờ thì em đã hiểu, hôm nào đi nhậu về chẳng may gặp Huệ, qua phản ứng của vợ và con gái, em cũng cảm nhận được mùi thơm của este nó nồng nàn, quyến rũ nhường nào, hic! Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol



Được sửa bởi vodka_standard ngày 19/4/2010, 19:28; sửa lần 1.

troixanhquakela

troixanhquakela
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

CÓ NHỮNG THỨ NHƠ LẠI THẤY HAIX HÙNG
GIỪO NÀY TOI VẪN CÒN HAI VIỆC HÚT ĐÂY
MK BỎ Đ TUI BỎ LUN CHO RÙI. NHIỀU LÚC TỰ THẤY HOOOOOOOO ÔI KIN KỦNG LUUN
cÓ NGỪOI WITHOUT RỒI KÌA BÀY CÁCH ĐI NHÁ!
vs MÀ BỎ Đ TÔI ĐẾN LÀM HỌC TRÒ ÔNG NHÉ!!!!

ruounutchuoi


Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_cheers Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_cheers Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_cheers

lam_hungB

lam_hungB
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

vodka_standard đã viết:
H
ồi ấy, có thầy giáo dạy toán cũng là một trong số những cây nghiện thuốc Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol . Thầy có một thói quen là mỗi khi làm xong một việc gì đó (giải xong một bài toán hoặc ra 1 đề cho cả lớp làm bài...) lại thủng thẳng móc túi quần ra 1 bao thuốc. Tôi để ý thầy là 1 con người khá đa di lăng, có nghĩa là nhạc gì cũng nhảy được tuốt. Hôm thì Thăng Long, hôm thì Máy cày (Điện biên), hôm nào sang thì có Vina, thậm chí hôm nào phấn khởi thì thầy xài 3 con 5...Nói chung là rất nhiều chủng loại.

Thầy cũng có một nguyên tắc bất di bất dịch là: "Trong giờ học, chỉ có một người được hút thuốc, đó là tôi" (tức là thầy, not me). Nhưng bên cạnh đó, thầy lại rất hay quên bật lửa nên rất hay mượn bọn tôi Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_lol.

Tuy là thầy đã ra quy chế như thế nhưng bọn con trai vẫn hút trộm như thường, chúng nó châm thuốc rồi chuyền tay nhau qua gầm bàn, mỗi thằng vài hơi. Mỗi lần có thằng châm thuốc là cả lớp, những thằng ngồi trên thì ngoái xuống, những thằng ngồi dưới thì nghển lên để dò tìm nơi phát ra mùi thơm quyễn rũ kia. Nhưng kể cũng tài, tuyệt nhiên không có 1 làn khói nào, dù mỏng manh nhất bay lên (các bố ấy nuốt hết rồi thì phải
Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_question )


Mr. Thầy dạy toán, hút thuốc của ông còn hay có một câu nói kinh điển : " Ngon như sáo chó" khi có bài tóan nào ? và nhất là hôm nào gần trưa bụng đang đói,...thì ối dời ơi...cụ nhớ không hả? Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin

ruounutchuoi


Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Cố bỏ thuốc đi ông ơi, tui cũng đang lên kế hoạch bỏ đây. Chả sung sướng gì khi hút thuốc cả, nhưng sao cứ hút, thế mới lạ????

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

lam_hungB đã viết:Mr. Thầy dạy toán, hút thuốc của ông còn hay có một câu nói kinh điển : " Ngon như sáo chó" khi có bài tóan nào ? và nhất là hôm nào gần trưa bụng đang đói,...thì ối dời ơi...cụ nhớ không hả? Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin[/size]

Nói đến thầy Trần Ngọc Ban thì cũng nhiều chuyện ra phết. Quả thật là cho đến bây giờ, em cũng chả hiểu sao, trong tất cả các thầy cô đã dạy em thì duy nhất chỉ có thầy Ban là em nhớ rõ cả họ và đệm, hic hic.

Thầy Ban dạy bọn em từ năm lớp 11. Thực ra, hồi mới đầu em cũng không thích thầy lắm vì thấy thầy hay đùa cợt, tếu táo và có cảm giác là không nghiêm túc. Có lẽ do em quen với vẻ nghiêm nghị, giảng dạy nhiệt tình và kiến thức uyên thâm của thầy Hứa từ năm lớp 10. Bọn con gái trong lớp (tất nhiên một số thôi) thì có vẻ hơi quá khích vì tính bông đùa và nhất là vẻ đẹp trai của thầy (bộ mặt phớt đời, lãng tử giống tay gì nổi tiếng trong phim Gone With The Wind ấy nhỉ? Hình như là Clack Gable thì phải, chả biết viết đã đúng chưa, ngại gúc!).

Vào khoảng độ giữa năm lớp 11 em bắt đầu cảm thấy quý thầy phết. Thời điểm đó hình như đang học về hình không gian cổ điển, tìm quỹ tích, tính diện tích…khá thú vị (mấy món này đòi hỏi óc tưởng tượng 3D trong hình vẽ 2D, chắc mấy ông KTS siêu lắm). Có lần thầy xuống đưa cho em quyển giáo án, vừa gãi râu vừa bảo: “Cậu cầm quyển này về nghiên cứu nhé”, hic. Thỉnh thoảng trong giờ kiểm
tra em hay được làm đề riêng, thầy cứ giở cái quyển bài tập dày dày cất trong cặp, mang xuống chỗ em rồi thủng thẳng: “Đây, cậu giải cho tôi bài này”!

Có lần em đi học khá muộn. Vừa xin phép thầy vào lớp xong, thầy bảo: “Nhà cậu ở chợ Diên Hồng, tức là nơi ngày xưa các cụ bô lão họp bàn đánh hay hòa với quân Nguyên phỏng? Từ đó đến đây chắc phải qua mấy con sông, đi mấy chuyến đò hay sao mà đến muộn thế?”. Hic hic.

Theo cảm nhận của em thì có lẽ thày Ban là một trong các giáo viên được học trò quý và nhớ lâu. Hồi ấy, có khá nhiều bạn có anh, chị học trên bọn em một vài khóa, khi biết thày Ban dạy toán bọn em, các anh chị đều gật gù: thầy dạy hay, đẹp trai, trẻ lâu và nhất là rất vui tính. Về giai thoại cái bàn chân trên bảng thì em không được chứng kiến, chắc là được lưu truyền lại từ các khóa trước. Và nếu em nhớ không nhầm thì ngày đó đã có người đăng trên báo Hoa Học Trò rồi đưa cho thầy đọc thì phải.

Buổi học toán cuối cùng của năm lớp 12, các bạn lớp em xếp hàng vòng trong vòng ngoài xin chữ ký của thầy như minh tinh màn bạc vậy. Quyển sổ lưu bút của em thì chứ ký của thầy ở ngay trang đầu tiên. Về nhà đứa em gái tinh nghịch chú thích ngay bên dưới dòng chữ: Anh cả-Trần Ngọc Ban!

lam_hungB

lam_hungB
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Thầy Ban àh, tôi cũng có nhiều kỷ niệm với thầy đấy lắm, hồi đó thì tôi không được chăm học như ông, chỉ học theo ngẫu hứng thôi, môn học nào thích thì còn ngồi lâu, môn nào nghe mà buồn ngủ là cờ ca rô hay ù té quyền xuống bu Cay ngay, hii. Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin

Và về nhà thì không bao giờ biết làm bài tập ấy. Thế là nên, thầy Ban cứ nhằm tôi không làm bài tập ở nhà và biết tôi không học bài là thầy hành tôi, bắt tôi lên bảng chữa bài tập mới tức chứ! Hihi, Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin cũng may chả hiểu ma sui đất khiến thế nào, mà đứng tần ngần một lúc tôi lại giải được bài nên thầy hay phán tôi một câu là “ Thông minh đột xuất” Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin , vì là nhiều lần nên mới nhớ, hii.
Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin Tôi nhớ năm lớp 11 thì phải, hồi đó cô Thanh chủ nhiệm dạy Pháp đi Pháp, cô khác về dạy tiếng Pháp tôi không nhớ tên, Thầy về làm chủ nhiệm lớp, cô Tơ dạy văn, Hai môn đó tôi bị liệt vào hàng thường xuyên không làm bài tập và A Cay quán, thế là có một môn có khả năng bị thi lại, tôi không nhớ rõ môn nào nữa, cuối năm tổng kết thầy kêu tôi tối đến nhà thầy, ối trời giun thật mà hồi đó tôi cũng thuộc dạng lì có số, hii, mà vẫn giun, tối đến tôi rủ thằng bạn học lớp ông thì phải, hai thằng lò rò đến nhà thầy, trước khi vào nhà thầy tôi mua 1 bao Việt nam tan bao, làm một điếu cho lấy tự tin. Thầy ra mở cửa, mời bọn tôi vào, uống nước và bắn thuốc vì thầy cũng là fan thuốc mà, hii, Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin còn nói gì thì lâu quá rồi tôi cũng không nhớ nhưng hình như là cũng không ai đề cập gì đến việc tôi có phải thi lại hay không, túm lại sang năm tôi vẫn thuộc trong danh sách lớp 12 và lòng tự nhủ từ nay cố gắng chăm chỉ học hành, nhưng tự nhủ thì vậy mà giữ được thì khó quá chỉ không bị đến nhà thầy thôi vì hồi đó lắm chiến hữu quá, hii. Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin
Chả thế mà khi vào đại học, bạn học đại học cùng tôi coi học bạ tôi, lại không ngờ vì hắn ta thì hồi phổ thông năm nào cũng xuất sắc còn tôi có 1 cuốn học bạ cấp 3 chỉ nhàng nhàng, thất thường mà lên đại học lại thuộc thành phần chăm học mới lạ chứ, còn hắn thì ngược lại, chắc là lên đại học lời thầy dạy mới phát huy phải không nhỉ???
Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_biggrin Tản mạn chuyện xì mốc kinh trong lớp!!! Icon_bounce



Được sửa bởi lam_hungB ngày 29/4/2010, 10:13; sửa lần 1.

Đặng Thu Hồng


Thành viên mới
Thành viên mới

Trời ơi Lâm giáo đầu viết văn hay quá nhỉ? HPH

lam_hungB

lam_hungB
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Hii, cụ cứ quá khen, không dám đâu, tui mới tập tành...

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

[quote="vodka_standard
... Về giai thoại cái bàn chân trên bảng thì em không được chứng kiến, chắc là được lưu truyền lại từ các khóa trước.
[/quote]

Bận quá , hôm nay mới vào đây thêm bớt vài câu với nhà lão Rượu ,
Không phải là giai thoại đâu ông , hôm đầu tiên vào lớp , thầy đã vẽ một bàn chân to tướng lên bảng, thầy chỉ và nói tên tôi đấy .Lúc đó thầy vẽ ở góc bảng ngay sát bàn giáo viên , khi mà lớp vẫn còn học trên lầu , chưa chuyển xuống dưới .
Và vì vậy nên tôi chỉ biết tên thầy là Trần Ban , chứ không có đệm Ngọc .Ngày đó mình cũng mê mẩn thầy hay sao ấy , bắt chước cả chữ ký của thầy và bây giờ vẫn ký được ... Embarassed Mà chữ ký của thầy cũng chỉ có hai chữ T, B thôi .
Vậy mới biết laõ này hay bỏ học gớm nhỉ Very Happy .

kittys


Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Bận quá , hôm nay mới vào đây thêm bớt vài câu với nhà lão Rượu ,
Không phải là giai thoại đâu ông , hôm đầu tiên vào lớp , thầy đã vẽ một bàn chân to tướng lên bảng, thầy chỉ và nói tên tôi đấy .Lúc đó thầy vẽ ở góc bảng ngay sát bàn giáo viên , khi mà lớp vẫn còn học trên lầu , chưa chuyển xuống dưới .
Và vì vậy nên tôi chỉ biết tên thầy là Trần Ban , chứ không có đệm Ngọc .Ngày đó mình cũng mê mẩn thầy hay sao ấy , bắt chước cả chữ ký của thầy và bây giờ vẫn ký được ... Embarassed Mà chữ ký của thầy cũng chỉ có hai chữ T, B thôi .
Vậy mới biết laõ này hay bỏ học gớm nhỉ Very Happy .[/quote]

Hí hí, sao bạn nhớ lâu thế. Tiếc là mình không được học thầy nên mình không nhớ mặt mũi, hình dáng thầy như nào. Nhưng nghe các bạn kể thì thầy đúng là vui tính và đáng khâm phục thiệt.

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết