PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994


You are not connected. Please login or register

NHỮNG BÀI THƠ HAY VỀ MẸ

+4
hatranww
hoaphonglan
Незнайки
poisionous34
8 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

....và đây là 1 kiệt tác bằng văn xuôi....
.Cội nguồn


Bé hỏi mẹ : « Mẹ ơi, con từ đâu tới ? Mẹ tìm thấy con ở đâu ? ».
Mẹ liền ôm chặt lấy con vào lòng rồi cười trong nước mắt :
« Con yêu của Mẹ, con đã núp trong tim Mẹ. Con là ước muốn của lòng Mẹ.
Con đã ở trong những búp bê của Mẹ khi Mẹ còn bé, và khi Mẹ nặn tượng thần linh để đùa vui, Mẹ đã nắn đi nắn lại hình ảnh của con.
Con đã ở trên bàn thờ gia tộc chung với các thần linh ; khi Mẹ sùng bái họ, Mẹ đã sùng bái con.
Con đã ở trong niềm hy vọng, trong tình thương của Mẹ, con đã ở trong cuộc đời của bà ngoại và trong cuộc sống của Mẹ.
Thánh Linh bất tử bảo hộ gia tộc đã ấp ủ con trong lòng từ muôn thuở.
Ở tuổi vừa lớn, trái tim Mẹ như hoa mới nở và con đã là hương thơm ngào ngạt của hoa.
Con đã quyện lấy chân tay trẻ trung của Mẹ : tươi mát và dịu dàng như màu hồng của rạng đông.
Và rồi một ngày kia, em sinh đôi của con là ánh nắng đầu ngày đã tới. Phần con, đứa con yêu của đất trời, biển sóng của cuộc sống muôn thuở đã đặt hình hài con trong quả tim Mẹ.
Trong lúc mê nhìn gương mặt của con, nhiệm mầu nào đã chiếm trọn hồn Mẹ : người con chung của tất cả đã được trao tặng riêng cho Mẹ.
Mẹ đã ôm chặt lấy con vào lòng vì sợ mất con đi : Bí ẩn nào đã trao trong vòng tay bé bỏng của Mẹ cả một kho tàng của đất trời ?

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Mình có tới 2 quí tử , thật ra vẫn có thể cố lấy 1 công chúa nhưng mà đã trót hứa hẹn không để nhà trường bị hạ thi đua rồi nên phải học thuộc lòng bài thơ này.Đã thuộc lòng và ngấm nghía ý nghĩa của bài thơ này từ rất chi là lâu rồi nên chắc sẽ đạt tiêu chuẩn của 1 bà mẹ chồng y như ....mẹ đẻ.( thêm 1 tiêu chuẩn nữa cho phía nhà trai cân nhắc ...hi hi )


Khơi Trong



Tội nghiệp con dâu tôi
Thân gái lấy chồng xa
Cứ chiều chiều nó lại đứng ngõ sau ngó ra con sông cái
Nghe chim vịt kêu chín chiều ngoài bãi
Thắt thẻo trong lòng một khúc ruột đau ...
Phn đàn bà như giọt mưa mau
May rủi biết sao: Lưng trời đáy giếng
Tôi như thấy lại mình từ cái ngày xa lắm
Thuở xênh xang áo gấm theo chồng
Cũng chiều chiều ngó mãi ngã ba sông
Nơi con nước tìm đường ra biển cả
M con mình dẫu ni dưng nước
Mà chung phận làm dâu dưới một mái nhà
Cùng thổi khói bếp chiều
Cùng giặt một cầu ao
Trong đục chia nhau
Ðôi dòng nước lạ
Con sẽ chẳng bao giờ biết về
Những ngày mẹ làm dâu vất vả
Bởi bến ấy bây giờ mẹ đã khơi trong

Ngô Thị Thu Vân

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Nhắc tới con cò nên lại nhớ tới bài thơ CON CÒ của nhà thơ CHẾ LAN VIÊN .Mình đến với bài thơ này thật ra rất tình cờ , một lần lâu lắm cách nay cũng gần 8 năm rồi đài phát bài hát này(bây giờ cũng không nhớ tên chính xác ).Thật ra từ đó tới giờ mình không một lần nào được nghe lại , nhưng ca từ của bài hát thì cứ nhớ mãi .Nó hay quá và rất ý nghĩa .Hôm rồi vô tình nghe cô cháu gái đọc thơ ,nó đọc bài này (mới học lớp 2), mình thấy lạ mới hỏi mẹ của cháu(mẹ cháu dạy Văn cấp 2)thì được biết bài thơ này có trong sách giáo khoa lớp 9 bây giờ .Ngày xưa lớp 9 mình không được học bài này...
Bây giờ mình không dài dòng nữa ,xin mời các bạn cùng khám phá bài thơ


CON CÒ
I
Con còn bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
"Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ
Con cò Đồng Đăng..."
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ
"Con cò ăn đêm
Con cò xa tổ
Cò gặp cành mềm
Cò sợ xáo măng..."
Ngủ yên, ngủ yên, cò ơi, chớ sợ
Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng
Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân
Con chưa biết con cò con vạc
Con chưa biết những cành mềm mẹ hát
Sữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân

II
Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên
Cho cò trắng đến làm quen
Cò đứng ở quanh nôi
Rồi cò vào trong tổ
Con ngủ yên thì cò cũng ngủ
Cánh của cò, hai đứa đắp chung đôi
Mai khôn lớn, con theo cò đi học
Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân
Lớn lên, lớn lên, lớn lên...
Con làm gì?
Con làm thi sĩ
Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ
Trước hiên nhà
Và trong hơi mát câu văn

III
Dù ở gần con
Dù ở xa con
Lên rừng xuống bể
Cò sẽ tìm con
Cò mãi yêu con
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con
À ơi!
Một con cò thôi
Con cò mẹ hát
Cũng là cuộc đời
Vỗ cánh qua nôi
Ngủ đi, ngủ đi!
Cho cánh cò, cánh vạc
Cho cả sắc trời
Đến hát
Quanh nôi
Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập, Nxb Văn học, 2002 (do Vũ Thị Thường sưu tập và biên soạn)

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Đáng lẽ mình muốn trả lời bài viết Bí Quyết Giữ Chồng của Hoa Sữa nhưng đây lại là một bài thơ nên mình gửi vào trang thơ .Bài thơ này đã đi vào tâm trí mình từ cái ngày xửa ngày xưa ...
Bây giờ đã là một người vợ rồi và mình lại càng thấy bài thơ rất hay , nhiều ý nghĩa .Victor Huygo là một ông bố thật tinh tế chu đáo tuyệt vời ...bạn cứ đọc mà xem , mình chẳng nói sai đâu.

Dặn con gái trong ngày cưới

Con hãy yêu thương người yêu thương con và hãy vui sướng với người ấy .Tạm biệt
Con hãy là kho vàng của họ vì con là kho vàng của nhà ta
Con gái yêu ơi !Thôi hãy chuyển nhà
Con phải đem hạnh phúc theo và để lại điều bận bịu
nơi đây muốn giữ con lại đầu kia muốn đón con về
Là con ,là vợ, là thiên thần ,là trẻ nhỏ,con có nhiệm vụ bằng hai
Lưu lại một nỗi nhớ nhung,đem sang một niềm hy vọng
Con đi với một giọt lệ ,con bước vào với một nụ cười
.

Mình không có nhiều bí kíp , mình nghĩ cuộc sống gia đình có bền vững được hay không đó là nhờ vào sự đồng tâm hợp lực của cả hai người .Hai vợ chồng cần phải tôn trọng nhau ,nhường nhịn ,thương yêu nhau và một người vợ tốt có lẽ phải có được điều này vì một lẽ đàn ông thường hay hiếu thắng ...
Còn nữa các cụ đã dạy rồi lạt mềm buộc chặt, có phải không các bạn

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Gửi tặng toàn thể các thành viên nữ của chúng ta một bài thơ của tác giả Đoàn Văn Cừ . Bài thơ này có hay không? xin bạn hãy đọc thật kỹ từng câu , từng chữ và suy ngẫm.

Đường Về Quê Mẹ

Tác Giả: Đoàn Văn Cừ


U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân
Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,
Lại dẫn chúng tôi về nhận họ
Bên miền quê ngoại của hai thân.

Tôi nhớ đi qua những rặng đê
những dòng sông trắng lượn ven đê.
Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp
Người xới cà, ngô, rộn bốn bề.

Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,
Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu,
Trông u chẳng khác thời con gái
Mắt sáng, môi hồng, má đỏ au.

Chiều mát đường xa, nắng nhạt vàng
Đoàn người về ấp gánh khoai lang
Trời xanh cò trắng bay từng lớp
Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.

Tà áo nâu in giữa cánh đồng
Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng
Bóng u hay bóng người thôn nữ
Cuối nón, mang đi cặp má hồng.

Tới đường làng gặp những người quen
Ai cũng khen u nết thảo hiền
Dẫu phải theo chồng thân phận gái
Đường về quê mẹ vẫn không quên.



(Bài thơ này cũng đã được phổ nhạc rồi đấy bạn ơi)
Chúc toàn thể chị em phụ nữ chúng ta lúc nào cũng xinh tươi nhân ngày 8/3 .

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Thêm một bài thơ nữa về mẹ:
NGÀY XƯA CÓ MẸ

Thơ: Thanh Nguyên

Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm con muỗng cháo
Khi con đòi ngủ
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con
Ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ
Ngày thêm sợi bạc

Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quanh quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn
Vẫn không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật lên tiếng mẹ

Mẹ là tiếng từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc

Mẹ có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát

Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Mẹ có nghĩa là mãi mãi
Là cho đi không đòi lại bao giờ

Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khóc
Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng

Cổ tích thường khi bắt đầu
Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa
Nhưng cổ tích con
Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ

Незнайки


Thành viên cảm tình
Thành viên cảm tình

Mình gửi thêm một bài thơ hay về Mẹ

Bài thơ tặng mẹ

Bài thơ tặng mẹ có dòng sông
Những buổi trưa hè con trốn mẹ
Cùng lũ bạn sao vui đến thế
Trầm mình trong nước mát phù sa

Bài thơ tặng mẹ đẹp như hoa
Có những tháng ngày con còn bé
Có đôi vai áo cha sờn bạc
Có nếp nhăn vầng trán mẹ yêu

Bài thơ có cả khói lam chiều
Có luỹ tre, cây đa ,giếng nước
Có rặng xoan xuân về nở tím
Hoa gieo gió trước ngõ bay bay

Bài thơ có cả hương nồng say
Của ruộng đồng trong gạo mới
Có vị mặn mồ hôi đọng lại
Trên lưng áo mẹ thâm đen

Bài thơ có cả đôi tay quen
Sần ráp của cha con vẫn nắm
Có ánh mắt con nhìn đăm đắm
Xóm làng ,cha mẹ lúc chia xa.


Dương Vũ

Незнайки


Thành viên cảm tình
Thành viên cảm tình

Mẹ

Tất cả những câu chuyện cổ tích sẽ trôi qua
Cô tấm dịu hiền dần chìm trong quên lãng
Cả những lời ru cũng dần dần khuất dạng
Cái vạc cái cò chỉ là giấc chiêm bao


Năm tháng hanh hao
Con giật mình trao áo bào thơ ấu
Và ước mình là Phù Đổng Thiên Vương
Vóc dáng mẹ xương xương
Mẹ còng lưng gánh mùa thu qua tuổi
Con lớn lên giữa mặt trời gừng, muối
Chẳng tự mình dắt nổi câu ca


Cái cò bay lả bay la
Mẹ dần xa...
Dòng đời ngang ngổn...




St

hoaphonglan

hoaphonglan
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Xin lỗi yêu thương
Tác giả: Hoài Vũ

Con chảy mình vào năm tháng lặng trôi
Mặc cây sấu già bao lần trút lá
Mặc đồng làng mấy lần trút cuống rạ
Lúa cắt đi rồi mặc gốc đứng lẻ loi
Mẹ nuôi con khôn lớn nên người
Như lúa chín con lại rời xa mẹ
Mẹ như gốc rạ kia lặng lẽ
Gom hết thời xuân sắc sống cho con
Mỗi ngày qua mẹ tóc bạc da mòn
Lại thêm nhiều vết nhăn trên trán
Con thì mải mê bận rộn
Sống hết mình cho những thứ không đâu
Chợt một lần ngoảnh lại phía sau
Giật thót mình khi con hai mươi tuổi
Hai mươi năm sống bằng nông nổi
Bao yêu thương con trót bỏ quên rồi

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Mẹ của anh
Tác giả: Xuân Quỳnh

Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em

hatranww


Thành viên mới
Thành viên mới

Gửi Mẹ yêu
Vào cái ngày Mẹ rời khỏi đời con
Con tự trách lòng mình nhiều lắm!
Những mệt mỏi trên khuôn mặt Mẹ,
Con đã không nhìn thấy rõ ràng
Rồi điện thoại vang lên trong giờ học
Con nghe xong mà tim thẳ bàng hoàng!
Ra khỏi cổng trường con vẫn nghĩ:
''Chắc là có nhầm lẫn gì đây?''
Con sẽ không đòi hỏi gì thêm
Chỉ mong Mẹ được bình an mạnh khỏe.
Nhưng khi thấy Mẹ nằm im tại đó
Con giật mình, con mất Mẹ rồi chăng?
Mới buổi sáng còn lo con sẽ ốm
Bởi bên ngoài trời bỗng mưa to.
Mà giờ đây khi con ngồi cạnh Mẹ
Mẹ lại chẳng thể nào lo lắng cho con!
Con nghe kể Mẹ đi trong đau đớn?
Nó làm con bực bội không thôi
Con người Mẹ hiền lành không kể xiết
Tại sao lúc cuối đời còn phải chịu đớn đau?
Lúc đưa Mẹ về nơi An Nghỉ
Con vẫn kìm lòng để nước mắt không rơi
Cố tỏ ra thật vững chắc kiên cường
Để chị gái dựa vào không sợ hãi
Nhưng Mẹ ơi thật ra con yếu đuối
Mỗi khi con nhìn ảnh Mẹ 1 mình
Con mất Mẹ vào năm 16 tuổi
Ở cái tuổi cần Mẹ nhất trên đời
Nhưng Mẹ ơi con sẽ cố vững bước
Trên đường đời còn đầy rẫy trông gai
Con hối hận vì những điều có lỗi
Đã làm Mẹ buồn trước lúc Mẹ ra đi
Con tủi thân vì những người bên Nội
Đã xàm ngôn về Mẹ trước mặt con!
Nhưng Mẹ ơi, xin Mẹ đừng lo lắng!
Người con tin chỉ duy nhất Mẹ thôi
Tâm con chỉ mở ra khi nhìn vào mắt Mẹ.
Con sẽ lựa chọn làm người xấu
Để nâng niu, bảo vệ những thứ quan trọng nhất đời con!
Con sẽ không bao giờ chùn bước
Trước những người độc ác ở bên
Lời hứa dưới mưa ngày hôm đó
Con sẽ cố thực hiện, Mẹ hiền ơi
Đối với con Mẹ là người duy nhất
Con kính yêu và tôn trọng trên đời
Mẹ là người không ai thay thế được
Trong tâm trí và cả ở trong tim!
Con của mẹ

ST

haisun

haisun
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Thư gửi mẹ
Sergey Exenin

Mẹ có còn sống chăng thưa mẹ?
Con cũng còn sống đây. Xin chào mẹ của con!
Ánh sáng diệu kì vào lúc chiều hôm
Xin cứ tỏa trên mái nhà của mẹ.
Người ta viết cho con rằng mẹ
Phiền muộn lo âu quá đỗi về con
Rằng mẹ thường đi đi lại lại trên đường
Khoác tấm áo choàng xưa cũ nát.
Trong bóng tối chiều hôm xanh ngắt
Mẹ mãi hình dung chỉ một cảnh hãi hùng
Có kẻ nào vừa đâm trúng tim con
Giữa quán rượu ồn ào loại đả.
Mẹ thân yêu! Xin mẹ cứ yên lòng
Đó chỉ là cơn nặng nề mộng mị
Con có đâu be bét rượu chè
Đến nỗi chết mà không nhìn thấy mẹ.
Con vẫn như xưa đằm thắm dịu dàng
Vẫn như xưa chỉ một niềm mong ước
Sớm thoát khỏi nỗi buồn đau trĩu nặng
Để trở về với mái nhà xưa.
Con sẽ về khi nào độ xuân sang
Mảnh vườn ta trắng cây cành nảy lộc
Chỉ có điều, mẹ nhé, mỗi ban mai
Đừng gọi con như tám năm về trước
Đừng thức dậy những ước mơ đã mất
Đừng gợi chi những mộng đẹp không thành.
Đời con nay đã thấm nỗi nhọc nhằn
Đã sớm chịu bao điều mất mát.
Cũng đừng dạy con nguyện cầu. Vô ích!
Với cái cũ xưa, không quay lại làm chi.
Chỉ mẹ là nguồn vui, ánh sáng diệu kì
Chỉ mình mẹ giúp đời con vững bước.
Hãy quên đi những lo âu, mẹ nhé,
Đừng buồn phiền quá đỗi về con
Mẹ chớ đi đi lại lại trên đường
Khoác tấm áo choàng xưa cũ nát.

1924
Anh Ngọc dịch

http://nknd9194.com

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

1h đêm cụ còn nhớ mẹ chả trách hồi xưa học đến lớp 1 cụ còn chưa cai sữa......... Very Happy Very Happy Very Happy

anhnb76

anhnb76
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Người đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con, anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể quên con, một thời trai trẻ
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ, mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ, con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là ... người đàn bà thứ hai.

Mẹ đừng buồn!
Những hoàng hôn và những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh

Con chỉ là một sợi khói mỏng manh
Bao người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỷ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi

Anh ấy có thể sống với con đến suốt cả cuộc đời
Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể…
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào, con cũng chỉ thứ hai.

http://anhnb76@yahoo.com.vn

anhnb76

anhnb76
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Nhớ Mẹ

Buồn hay vui, con cũng đã quay về
Đi lẫn vào dòng người vừa tan tầm Máy Dệt
Những hạt bông trên áo quần, trên tóc
Ai thì không nhận ra, con thì con nhận ra
Vì ngày xưa khi tan tầm về nhà
Mẹ cũng có những hạt bông như thế
Và thời gian - khi con còn bé
được chia theo thời gian của mẹ, thành ca sáng, ca chiều, ca đêm
Và căn bệnh đầu tiên mà con biết, là từ mẹ: bệnh tim
Vì thế, khi thấy con làm thơ, mẹ buồn nhưng chẳng nói
Giữa nghề dệt ngôn từ với nghề dệt vải
Mẹ biết, chọn nghề gì con cũng gặp gian nan
Giờ thì muộn rồi. Ca sáng vừa tan
Những người thợ ra về - những hạt bông trên áo quần, trên tóc...
Bốn mươi năm... ngỡ có gì đâu khác?
Chỉ mẹ đã không còn. Và con lại bệnh tim...

http://anhnb76@yahoo.com.vn

anhnb76

anhnb76
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Mẹ



Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.

Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.

Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.

Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con

Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!

http://anhnb76@yahoo.com.vn

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

anhnb76 đã viết:Nhớ Mẹ

Buồn hay vui, con cũng đã quay về
Đi lẫn vào dòng người vừa tan tầm Máy Dệt
Những hạt bông trên áo quần, trên tóc
Ai thì không nhận ra, con thì con nhận ra
Vì ngày xưa khi tan tầm về nhà
Mẹ cũng có những hạt bông như thế
Và thời gian - khi con còn bé
được chia theo thời gian của mẹ, thành ca sáng, ca chiều, ca đêm
Và căn bệnh đầu tiên mà con biết, là từ mẹ: bệnh tim
Vì thế, khi thấy con làm thơ, mẹ buồn nhưng chẳng nói
Giữa nghề dệt ngôn từ với nghề dệt vải
Mẹ biết, chọn nghề gì con cũng gặp gian nan
Giờ thì muộn rồi. Ca sáng vừa tan
Những người thợ ra về - những hạt bông trên áo quần, trên tóc...
Bốn mươi năm... ngỡ có gì đâu khác?
Chỉ mẹ đã không còn. Và con lại bệnh tim...
Bài thơ này chắc cụ là tác giả nhỉ, cảm xúc lắm, nếu như có nút LIKE thì nhà em LIKE cụ 1 phát.

anhnb76

anhnb76
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

LÒNG MẸ

Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không!
Nín đi! mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi! Các chị trông!

Ương ương dở dở quá đi thôi!
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào! lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.

Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương này lược này hoa tai
Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
Nào đã thua ai đã kém ai?

Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương!

Đưa con ra đến cửa buồng thôi
Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi!
Con ạ! đêm nay mình mẹ khóc
Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.
__________________

http://anhnb76@yahoo.com.vn

haisun

haisun
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Very Happy cụ chịu khó tìm và điền thêm tên tác giả bài thơ, nếu thơ dịch thì có thêm dịch giả cho đủ ạ. Nhiều cụ quan tâm đến thơ thẩn ghê.

http://nknd9194.com

anhnb76

anhnb76
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình


Bông Hồng Vàng

Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha


http://anhnb76@yahoo.com.vn

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

Đề nghị cụ Tịt vào cho ngay mấy bài thơ. Nhà em nhớ ngày xưa học cấp 1 cụ đã làm thơ chế xogn rồi phổ biến cho cả lũ nghêu ngao...... Very Happy Very Happy

dangtuandkt

dangtuandkt
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Bài "Lòng Mẹ" mà bạn anhnb pot ở trên là của nhà thơ người Thành Nam: cố thi sỹ Nguyễn Bính.


Tôi là một người cũng yêu thích và cũng thuộc được một số bài thơ của Ông. Bài " Lòng mẹ " này tôi nhớ không nhầm thì nó được sáng tác khi một người chị của Nguyễn Bính đi lấy chồng. 

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Đêm hôm nọ ,đang làm việc thì chương trình tiếng thơ trên đài phát bài này ,do chính tác giả đọc .Hôm nay vào lại diễn đàn thấy mục thẩn thơ của mình cũng có nhiều người thơ thẩn ,nên cop lại về đây cho mọi người cùng đọc.


Qua hàng trầu nhớ mẹ

Gian hàng trầu vỏ quen một thuở
Cau tươi, vỏ thắm, lá thơm cay
Đi chợ con bớt dăm đồng vặt
Mua để mẹ ăn mỗi thường ngày.

Quết trầu đỏ thắm làn môi mẹ
Sau bữa cơm đèn trải chiếu hoa
Mẹ ngồi thong thả bên hè mát
Hàng xóm sang chơi ấm cửa nhà

Nhưng rồi hình bóng về xa khuất
Mẹ chẳng còn ăn những miềng trầu
Chiếc cơi trống vắng, hơi đồng lạnh
Con đặt tay vào ngón buốt đau

Mẹ ơi !
Thơm cay một miếng trầu xưa
Mà con phải bớt tiền mua vì nghèo
Bây giờ đã hết gieo neo
Lại không còn mẹ mà chiều. Khổ không !
Từ ngày đưa mẹ ra đồng
Qua hàng trầu vỏ con khô
ng dám nhìn.

Nguyễn Thị Mai

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết