PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994


You are not connected. Please login or register

"Chiết " lý cuộc sống

+19
ĐAN HẠ
manhdung67
nguyenyvan
vuhuyhoanghoangcd
giaduc
hoaphonglan
dragon
today
trung k12k
troixanhquakela
Admin
vunguyenfamily2619
ThuLinh
poisionous34
ruounutchuoi
vodka_standard
meosutu
manhdung_mhb
dangtuandkt
23 posters

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7  Next

Go down  Thông điệp [Trang 3 trong tổng số 7 trang]

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

4)

Ba con thú dữ là sói, gấu và cáo thay nhau ức hiếp đàn

dê. Dê đầu đàn bèn nói với cả bầy: “Ta nên mời một trong ba gã sói, gấu

hay cáo làm thủ lĩnh của chúng ta”. Cả đàn dê bất bình, nhưng ba “hung

thần” nghe tin này rất mừng. Thế là chúng quay sang tranh giành nhau

quyền lãnh đạo, cuối cùng cáo dùng bẫy hại chết được sói và gấu. Nhưng

rồi một mình nó không còn ức hiếp đàn dê được nữa.

Bài học rút ra: Hãy thận trọng khi nghe tin bạn sắp được làm sếp!

http://www.2hins.com.vn

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Some quotes about Love





"Love is a verb, not a noun."
Richard Buckminster Fuller
"You must love yourself before you love another. By accepting yourself and fully being what you are, your simple presence can make others happy."
Anonymous

http://www.2hins.com.vn

troixanhquakela

troixanhquakela
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Thận trọng ! thận trọng hơn! Nghe có vẻ mèo nhà ta giống như là XẾP nhỉ !

trung k12k

trung k12k
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Ông đúng rùi đó ông trời đánh,Mèo này là sếp của nhiều người trong công việc nhưng là lính của tôi khi ăn chơi "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_biggrin "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_biggrin

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz

http://www.2hins.com.vn

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

meosutu đã viết:"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz

Mèo ơi đang chiết cái lý gì đới ? Laughing

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

poisionous34 đã viết:
meosutu đã viết:"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz

Mèo ơi đang chiết cái lý gì đới ? "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol
Sếp thấy đó, có người thấy sếp có Phó nên tính tuyển Thư ký kìa. Sếp chịu duyệt không? Để anh chị em biết còn bắt hắn khao cái... "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol

http://www.2hins.com.vn

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Some quotes about Love


"You never lose by loving. You always lose by holding back."
Barbara De Angelis

"Difficult times always create opportunities for you to experience more love in your life."
Barbara De Angelis

"The worst thing you can do for love is deny it; so when you find that special someone, don't let anyone to anything get in your way"
Anonymous

http://www.2hins.com.vn

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú


Some quotes about Love



"Love does not cause suffering: what causes it is the sense of ownership, which is love's opposite"
Antoine de Saint-Exupery

"A coward is incapable of exhibiting love; it is the prerogative of the brave."
Mahatma Gandhi


"Be who you are and say what you feel, because those who mind don't matter, and those who matter don't mind."
Dr. Seuss
[/center]



Được sửa bởi meosutu ngày 21/5/2010, 15:06; sửa lần 1.

http://www.2hins.com.vn

today


Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

poisionous34 đã viết:
meosutu đã viết:"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz

Mèo ơi đang chiết cái lý gì đới ? "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol
Meosutu đã viết:
Sếp thấy đó, có người thấy sếp có Phó nên tính tuyển Thư ký kìa. Sếp chịu duyệt không? Để anh chị em biết còn bắt hắn khao cái... "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol

Bạn meosutu này cao thủ võ lâm thiệt đấy, sếp Poi duyệt thôi để anh em được gặp mặt ăn mừng cái vụ rửa thư ký mới của lão đẹp trai bẩm ...gì đó ?

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

today đã viết:
poisionous34 đã viết:
meosutu đã viết:"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_razz

Mèo ơi đang chiết cái lý gì đới ? "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol
Meosutu đã viết:
Sếp thấy đó, có người thấy sếp có Phó nên tính tuyển Thư ký kìa. Sếp chịu duyệt không? Để anh chị em biết còn bắt hắn khao cái... "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_lol

Bạn meosutu này cao thủ võ lâm thiệt đấy, sếp Poi duyệt thôi để anh em được gặp mặt ăn mừng cái vụ rửa thư ký mới của lão đẹp trai bẩm ...gì đó ?
Mình giống nhau quá còn gì... Thấy mùi bia là sáp vô liền. "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_cheers "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_cheers "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_cheers

http://www.2hins.com.vn

manhdung_mhb

manhdung_mhb
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Chuột cắn phá hoạt mùa màng nhiều quá. Bác nông dân ra đồng đuổi tìm diệt chuột. Chuột chạy cùng đường. Đến chỗ trâu đang gặm cỏ không biết trốn vào đâu. Bác nông dân đã đuổi gần đến nơi. Trâu thương tình ị một bãi lên để che dấu chuột. Bác nông dân đuổi đến nơi ngơ ngác không nhìn thấy chuột đâu. Chuột ở lâu dưới đống phân khó chịu nên ngọ ngoạy. Trâu thấy thế lại thương tình dùng đuôi kéo chuột lên. Liền lúc đó bác nông dân nhìn thấy đập chuột một phát chết tươi!

Đôi khi: Kẻ ị lên đầu ta chưa chắc đã là kẻ xấu, kẻ kéo ta từ đống phân ra chưa chắc đã là người tốt. Vậy khi có ai ị lên đầu bạn thì bạn có nên ngồi im không???

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 CS0.11668769_1_1

64"Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Empty Gửi ngừơi ghét tôi 31/5/2010, 08:12

dragon

dragon
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

1. Gửi những người ghét tôi!!!!!!!!!!!

Bạn có thể ghét tôi nhưng tôi chưa chắc đã ghét bạn vì tôi ko tìm ra lí do để ghét bạn. ko thể vì bạn ghét tôi mà tôi cũng phải ghét bạn. Nhưng tôi muốn nói với bạn rằng: Hãy đối xử với người khác theo cách mà bạn muốn họ đố xử với mình!!!!!!!!!!!!! Tôi muốn bạn hiểu rằng ghét một ai đó ko có tội nhưng cũng chẳng vui vẻ gì mà lại mệt mỏi nữa. Bởi vì bạn luôn phải để ý xem tôi như thế nào hôm nay đáng ghét đến cỡ nào............Mệt mỏi lắm!!!!!!!!!!!!!! Vì thế hãy xem xét lại xem vì sao bạn ghét tôi và suy nghĩ xem ghét tôi có lợi cho bạn ko bạn nhé!!!!!!!!!!!!

2. Gửi người giả dối với tôi:

Bạn luôn nói với tôi rằng chúng ta là bạn của nhau nhưng trong lòng bạn tôi chẳng khác nào một con ngốc!!!!!!!!!!!!!!! Lúc cần thì bạn tới nhờ vả, lợi dụng lòng tốt của tôi, lợi dụng tình cảm của tôi để rồi đến khi bạn ko cần tôi nữa hay khi tôi cần bạn thì bạn lại quay lưng làm ngơ trả vờ như hok biết, ko thấy, hoặc giá như nhìn thấy tôi trên đường cũng hok thèm chào hỏi 1 câu.......!!!!!!!!!! ko thèm để ý tôi như thế nào, sống ra sao????????? Tôi muốn nói với bạn rằng: Bạn là 1 người bạn của tôi nhưng tôi ko ngốc như bạn tưởng và tôi sẽ ko để bạn phải vui mừng vì sự ngốc nghếch của tôi lần thứ 2 đâu!!!!!!!!!!!!!



3. Gửi người nói xấu tôi:

Thầy giáo chủ nhiệm cấp 3 của tôi có định nghĩa rằng: Nói xấu là nói sự thật ko đúng nơi, đúng chỗ. Tôi thấy rất đúng!!!!!!!!!!! Bạn biết nhiều chuyện của tôi, nhiều bí mật của tôi trong đó có cả chuyện tốt và chuyện xấu. Là con người mà! Ai chẳng có lúc mắc sai lầm???????? làm 1 số chuyện xấu???????? Nhưng có ai muốn sống mãi trong mặc cảm, trong hối hận đâu???????? Vì những bí mật ấy mà bạn làm tôi luôn mặc cảm khi nhìn bạn bè, người thân, muốn tiếp tục sống tốt cũng khó.............. Vì thế tôi muốn nói với bạn rằng: Bạn hãy xem lại mình đi? Bạn có hơn ai hok mà đòi đánh giá người khác?>>>>>>>>>>>>> Bạn thử soi lại vào gương xem mình đã là ai???????????????? Tôi ko ghét bạn nhưng nói thật tôi ko thể tiếp tục chơi với bạn!!!!!!!!!!!

4. Gửi những người bạn của tôi:
Người ta nói rằng: Một người bạn tốt là khi cả thế giới quay lưng lại với bạn nhưng người đó vẫn đứng về phía bạn. Người đó sẵn sàng hi sinh vì bạn thậm chí chết vì bạn. Hãy bên tôi khi tôi cần và chắc chắn với bạn rằng tôi cũng sẽ bên bạn khi bạn cần tôi. Tôi hứa đấy!!!!!!!!!!! Tôi sẽ chia sẻ với bạn niềm vui, nỗi buồn, giúp đỡ bạn, quan tâm đến bạn, luôn dõi theo bước chân của bạn. Và hãy tin rằng: Tình bạn luôn cao quý và thiêng liêng!
Nếu cho tôi chọn giữa tình yêu và tình bạn tôi sẽ chọn tình bạn!!!!!!!!! Vì người bạn tốt chỉ có 1 trên đời.

Tôi muốn nói với bạn rằng:

Tôi yêu bạn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi cần bạn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi nhớ bạn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi muốn ở bên bạn!!!!!
Tôi yêu bạn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

dragon

dragon
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Cuộc sống luôn dành cho ta
Những niềm vui,
... và cả những nỗi buồn.
Những nụ cười,
... và cả những giọt nước mắt.

Những cuộc vui,
... và cả những khoảng lặng.
Những người bạn,
... và cả cảm giác đơn độc.
Những thành công,
... và cả những thất bại.
...

Nhiều lắm!





Nếu như cuộc sống chỉ có niềm vui mà không có nỗi buồn thì sẽ nhàm chán lắm. Khi đó, em sẽ không biết đau, mà nếu em không đau, thì làm sao em hiểu được nỗi đau của người khác thế nào?


Nếu như cuộc sống chỉ có nụ cười mà không có những giọt nước mắt thì sẽ vô vị lắm nhỉ. Nếu em chỉ nhìn thấy mỗi nụ cười, em sẽ nghĩ rằng mọi người đều rất vui vẻ và thân thiện với nhau. Như thế, em sẽ không biết rằng, đôi khi người ta đau quá mà không khóc được, người ta sẽ cười. Và cũng có khi, người ta khóc vì quá vui mừng. Hmm... có cả những khi người ta giả lảng với nhau nữa chứ...


Nếu như cuộc sống chỉ có những cuộc vui mà không có những khoảng lặng, thì mãi mãi em sẽ không bao giờ trưởng thành. Bởi vì em sẽ bị cuốn theo những cuộc vui ấy, em sẽ không có những khoảnh khắc để suy nghĩ. Cho dù em đã sai, thì cuộc sống vẫn cho em những khoảng lặng, để em tìm ra con đường tốt nhất để sống tốt cơ mà. Cuộc sống, cần lắm những khoảng lặng.


Nếu như chỉ vui vẻ với những người bạn, em sẽ chẳng bao giờ biết rằng cảm giác đơn độc nó đáng sợ đến thế nào? Và sẽ có lúc, vô tình em sẽ tạo ra cảm giác đơn độc cho bạn bè của em. Em rất mừng vì em nhiều lúc chạm đến cảm giác đơn độc.


Nếu cuộc sống chỉ có những thành công, em sẽ không biết được rằng thất bại đôi lúc còn đáng trân trọng hơn cả thành công. Nếu em chỉ thành công, em sẽ không có những kinh nghiệm để làm cho cái kết quả đó tốt hơn nữa. Và hơn hết, em hiểu rằng thất bại mang lại cho em nghị lực và quyết tâm hơn những thành công phù du...


Cuộc sống cho em nhiều, đôi lúc em thấy thế là không đủ... Nhưng giờ em đã biết yêu những gì em đang có, và em hài lòng với những gì mà cuộc sống đã, đang và sẽ cho em.


Em vẫn sẽ cảm ơn lắm những người đã mang lại cho em nỗi buồn, những người đã để em biết cảm giác đơn độc như thế nào, những người đã bỏ rơi và quay lưng lại với em khi em sai lầm, khi em khó khăn... Họ đã giúp em trưởng thành hơn, biết nghĩ hơn. Họ giúp em biết tin tưởng vào mình hơn, giúp em biết tự sống bằng chính sự nỗ lực của mình chứ không thể dựa vào người khác, dù chỉ một chút thôi.


Và hơn tất cả là cảm ơn những người luôn luôn tốt với em, những người luôn luôn động viên em, những người luôn tin tưởng vào khả năng của em... Họ giúp em thêm nghị lực, thêm sức mạnh và niềm tin để vững vàng trong cuộc sống. Em sẽ đền đáp tất cả những người đó.

dragon

dragon
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Đây là những bài viết của vinh_man trên một diễn đàn của những người có HIV, Trần Tâm đưa lên đây để mỗi người trong chúng ta hiểu về cuộc sống của những người có HIV hơn.

Câu tít chủ đề tôi nhại lại lời của một tổng thống Mỹ. Nó cũng được một nhạc sỹ nào đó của ta nhại lại ở một bài hát khá nổi tiếng trong giới thanh niên.
Nhưng quả thật, tôi cảm thấy đó là một cái tít hấp dẫn.
Nhân vật chính trong tiểu thuyết Thép đã tôi thế đấy đã nói đại ý thế này:
"Đời người ta ai cũng chỉ sống có một lần. Nên hãy cố gắng sống làm sao cho khỏi xót xa ân hận...". Câu nói đó cũng hay. Nhưng đối với người có H thì đâm ra hơi nhảm. Vì lẽ rằng anh (chị) có H nào mà chẳng xót xa, chẳng ân hận, chẳng tiếc đời. Nhưng chết thì chưa, tự tử thì không dám, mà sống thì phải ăn, phải giao tiếp, phải ham muốn, phải ước mơ... và vân vân các thứ phải nữa.
Vậy sống tiếp thế nào!? Sống nốt cái đời này thế nào!?
Cộng đồng người có H của chúng tôi có khá nhiều kiểu sống:
- Anh săn gái: Thấy gái là sán vào. Xấu cũng xơi mà đẹp thì càng tốt.
"Không có rơm thì toóc cũng nhai". Anh lấy đó làm niềm vui.
- Anh nghiện chích A: Nghiện cho cò cả lưng. Kiếm được đồng nào chích đồng ấy.
Không phải anh ta chích cho quên đời mà chỉ đơn giản là cai không nổi.
- Anh nghiện chích B: Anh này vợ đẹp nhưng từ khi biết có H vợ nó không cho xơi nữa nên chui vào chích cho bõ tức. Phá phách hết mẹ nó đi kẻo sau này thằng khác nó hưởng.
- Anh tiếc đời, sợ chết: Anh có mấy trăm mét vuông đất mặt đường, xẻ ra mà bán mỗi miếng đất cũng vài ba tỷ đồng. Vợ đẹp, con khôn. Chủ nghĩa xã hội tốt đẹp thế này mà anh phải ra đi (Câu này tôi dẫn lại lời của nhà văn nổi tiếng đương đại Trung Quốc có tên Giả Bình Ao). Anh kiêng rượu, kiêng Heroin, hạn chế thuốc lá.
Ăn uống tẩm bổ cho béo phì ra. Lúc nào cũng thì thào bàn tán và hiện trạng bệnh tật.
Anh sống như một con... lợn (Xin lỗi). Đó không phải là sống mà là sợ chết.
- Có người thì sống bữa nay biết bữa nay, nơm nớp không biết ngày mai ngã bệnh lúc nào thế là ò í e kèn trống ta đi ra nghĩa địa.
-...
Còn nhiều nữa các kiểu người mà chúng ta có thể tìm thấy trong cộng đồng có H.
Cũng có những người cố gắng sống cho tử tế có ích, đặt hy vọng vào con cái, vào tương lai đất nước. Đó là cách sống tích cực.
- Cá nhân tôi thì sống để post bài lên diễn đàn, và viết những điều mình muốn.
Tôi đánh giá về sự sống thế này:
Sống bao lâu không quan trọng vấn đề là sống thế nào mới đáng bàn; Làm được điều mình mơ ước là quan trọng; Để lại sự nghiệp trong cõi trời đất là quan trọng nhất. Nếu một mai virus viêm màng não đưa anh đi hơi sớm thì ít nhất... tôi nhấn mạnh ít nhất anh cũng dám dấn thân trên con đường thực hiện ước mơ của mình. Đừng sợ sệt. Hãy hành động.
Đôi lúc, tôi tự an ủi mình: Hàn Mạc Tử cũng hưởng dương có mỗi 28 cái xuân xanh.
Vũ Trọng Phụng được đâu như cũng thế. Nguyễn Nhược Pháp với bài Em đi chùa hương nổi tiếng được có mỗi 24 thôi. Puskin thọ hơn, được 38. Bai - rơn 37. Người anh hùng Cu - ba tên là Che Guevara 39 v.v... vậy mà họ đã để lại trên đời những gì!?
Các bạn tự tìm hiểu.
Bệnh phong đã sinh ra Hàn Mạc Tử chẳng nhẽ bệnh AIDS lại không sinh ra được một vinh_man hay sao!? Cái gì cũng có thể hết.
Sự bắt đầu không bao giờ là quá muộn.
Tôi xin kể câu chuyện có thực:
Chỗ tôi lấy thuốc ARV có một chàng đang nghiện, không hiểu bức xúc những gì mà
vác dao đi chém người ta. Cọng với tội trạng cũ, anh bị bắt đi tù. Thế là, bố anh ta,60 tuổi
mà hàng tháng cứ phải đều đều đến lấy thuốc, rồi vượt gần 100 cây số mang lên cho
con. Hôm đó, bác sỹ không cho ông bố lấy thuốc nữa. Ông bác sỹ viện ra những lý do đại
loại như: Thuốc này là thuốc cấm bán. Phải nhìn thấy mặt đối tượng mới phát thuốc (để biết
anh ta còn sống hay không). Người bố bất hạnh phát khùng lên. Lý lẽ của ông là: ARV
phải uống đều đặn mới có tác dụng, dừng uống một ngày cũng không được. Đám đông
(đều là dân có H) phụ hoạ với ông... bác sỹ. Đâu đó có tiếng dè bỉu:
- Đã bệnh rồi còn nghiện.
- Đánh người thì đi tù đáng đời
Người ta phù người thịnh chứ không phù người suy. Chân lý thuộc về kẻ mạnh (Hít le)
Ông bố bất hạnh phải xuống thang. Về sau, ông phải lên trại giam xin giấy chứng nhận
của cán bộ công an quản lý. Từ đó tháng nào tôi cũng gặp ông với mái tóc bạc ngồi
thơ thẩn trong vườn hoa bệnh viện để chờ nhận thuốc. Còn lúc xảy ra câu chuyện,
trong tôi trào lên một cảm giác vừa chua xót, vừa giận dữ. Tôi rên lên trong lòng:
- Thằng tù nó cũng là con người chứ nó là cái gì!?
Chuyện tiếp theo là chuyện của tôi:
Tôi bắt được một cô bồ, cũng là dân nhà mình cả. Cô ta chẳng còn trẻ trung gì, xấu gái,
lại là nông dân, lại có một đứa con (tôi vẫn còn là trai chưa vợ - trai tân, dân thành phố, lại
khá đẹp trai). Tôi hứa với lòng sẽ chung thuỷ, sẽ quan hệ với cô cho đến hết phần đời
còn lại. Tôi không hề "Cố đấm ăn xôi" mà tôi từ suy nghĩ đến hành động thực tế là hoàn
toàn giống nhau. Hai chúng tôi: Cơm ai, người ấy ăn. Nhà ai, người ấy sống (Làm tình
thì phải có hai người). Ấy vậy mà một đêm nọ, tôi suýt đấm ông bạn vì không chịu chở tôi
ra chỗ cô ấy (ông này nhất quyết...đi chơi đĩ), thế là tôi lấy xe máy của anh ta ra thăm
người yêu - Quãng đường là 20 cây số, vào giữa hôm rét nhất của đợt rét vừa rồi. Các
bạn đoán chuyện gì xảy ra? Khi tôi cất tiếng gọi:
- Em ơi! Mở cửa cho anh.
Có tiếng người đàn ông khác trả lời. - Đầu tôi tự nhiên mọc lên một cặp sừng hươu.
(Ở những phần sau, tôi sẽ kể chuyện ranh ma, xảo trá của tôi).
Tôi kể hai câu chuyện trên để làm gì!?
Trả lời: Người có H vẫn nguyên xi là một con người với đầy đủ các ham mê, dục vọng, dối
trá, nhỏ nhen. Nó vẫn là một con người với "Bầu máu nóng và dây thần kinh ấm áp của mình".
Nó vẫn sống đấy và chịu đựng mọi thứ như bất cứ một thành viên nào khác của xã hội. Phạm
tội - Nó phải đi tù. Nghiện ngập - Nó bị chê bai. Ngú ngớ - Nó bị người tình xỏ mũi.
Người có H phải được đối xử công bằng như những người bình thường khác.

Con người là một giống vật rất khổ. Nó khổ hơn con vật là bởi nó có tâm hồn.
Con người là một giống vật kỳ lạ. Nó có thể thích nghi với mọi hoàn cảnh sống - Doxtoiepxki
đã nhận ra điều này khi ông bị kết án tử hình sau đó giảm xuống đi đày ở Xibiri. Còn tôi ngộ ra
được từ hồi phát hiện mình có H.
Khi mới phát hiện ra mình đã có H tôi hơi có một chút khoái chí trong lòng. Thế nhé bây
giờ tôi là bệnh nhân trầm trọng rồi nhé. Không ai kể cả gia đình, bạn bè được đòi hỏi gì ở tôi
nữa đâu đấy. Tôi muốn sống ra sao thì sống. Nghiện cũng được mà cai thì phải đối xử với
tôi cho tử tế vào. Không thì không xong đâu...
Thời gian trôi đi. Không kể một vài trận ốm lặt vặt mà ai cũng có thể mắc. Mọi chuyện vẫn
vậy. Tình cảm, cách đối xử của những người xung quanh cũng chẳng khác đi. Có chăng chỉ
là vài lời chép miệng, thở dài, hơi hơi thông cảm... Tôi lại ngộ thêm một điều nữa: HIV đã có
mặt như một thành viên chính thức của cuộc đời này. Nhìn ra xung quanh, các bạn cùng cảnh
khác, tôi vẫn thấy họ lao động, giải trí, kiếm tiền, uống rượu, chơi đĩ, chăm sóc con cái. Quả
thực, tôi không thấy có cái gì khác giữa người có H và người không có H. Có chăng chỉ là
một chút khủng hoảng lúc ban đầu. Có chẳng, chỉ là cái xấu bắt đầu từ trước khi anh ta, cô ta
có HIV. Nếu đã là kẻ xấu thì có H hay không vẫn là kẻ xấu.
Con người rất khổ - Nó biết suy nghĩ. Đấy,một khi chết đi thì thôi, chứ sống thì cho dù có
mù đi chăng nữa, con người vẫn cảm thấy cuộc sống đang vận động náo nhiệt xung quanh
mình. Con người có lý trí, có cảm xúc nên nó sẽ phản ứng với ngoại cảnh thế là nó phải hành
động - Nghĩa tích cực là Lao động - Nghĩa tiêu cực là phá phách, buông thả.
Tôi xin ra đi ra ngoài đề một chút. Tôi viết những dòng này không phải là để lên mặt dạy dỗ,
ra vẻ mình thiên kinh vạn quyển, trích dẫn này nọ v.v.. đây là những suy nghĩ thực của tôi. Rất
mong được chia sẻ.
Con người là một con vật bất trị, chẳng ai dạy nổi ai đâu. Đấy có bố mẹ nào bảo con đi
chích Heroin, dùng thuốc lắc, đi làm tình tập thể, làm đĩ kiếm tiền đâu... ấy thế mà con người
vẫn không nghe lời bố mẹ, thầy cô, nghe lời Chính phủ dạy. Con người vẫn bỏ học, vẫn
vào quán game, quán chat... uống rượu, dùng thuốc lắc và thế là con người dẫn mình đến chỗ
tự huỷ diệt - Mắc các bệnh trầm trọng, chết về thể xác. Tôi lấy một ví dụ thế này: Có bạn nào
trong diễn đàn của chúng ta chưa vào Google kiếm Web sex!? Con người bắt buộc phải trải
nghiệm. Ngôn ngữ văn học gọi là dấn thân. Con người tự mình khám phá lấy tất - có trải qua
rồi thì con người mới chấp nhận những điều mà nó được nơi khác dạy cho mình.
Cách đây khá lâu tôi đọc tác phẩm Rừng Na - uy của nhà văn đương đại Nhật Bản - Haruki
Murakami có một câu thế này: "Cái chết bắt đầu từ sự sống". Vì tôn trọng danh tiếng ông nhà
văn, nên tôi ghi nhớ nhưng không hiểu. Đến tối hôm qua, tôi mới ngộ ra đúng là khi vừa chào
đời, đúng hơn là bắt đầu từ khi tinh trùng của người cha, gặp trứng của người mẹ chúng ta đã
bắt đầu chết rồi. Với anh em có H chúng mình, những người có cái chết nhanh hơn đồng loại
khỏe mạnh, điều đó lại càng đúng lắm. Nhưng cái chết có đáng sợ hay không!? Cái chết đáng
sợ hay cái sống mới là đáng sợ!? Mời các bạn theo dõi vào lần đăng nhập sau

Nói về chuyện sống chết thì có rất nhiều các nhà siêu kinh điển đã làm. Nhưng tôi thấy
Doxtoievxki vẫn vĩ đại nhất. Trong tác phẩm Thằng Ngốc (tác phẩm đọc sướng nhất của ông),
Colia còn rất trẻ nhưng đã bị ho lao - Một trong như tứ chứng nan y thời đó. Khi bước vào
cái mà chúng ta gọi là Giai đoạn 4, Colia làm một bài diễn văn tràng giang đại hải phân
tích ý nghĩa cuộc đời - Cái này thì các bạn phải tìm đọc Thằng Ngốc - Gã Khờ - Thằng Khờ
tất nhiên lời lẽ là do Doxtoievxki mớm cho nhân vât thôi, nhưng hành động sau đó Colia rút
súng lục dí vào thái dương bóp cò. Cậu ta muốn thiên hạ chú ý đến mình. Chuyện gì xảy ra:
Súng không có đạn. (Chỗ chúng tôi cũng có một vụ tương tự. Tôi sẽ kể cho các bạn sau).
Doxtoievxki qua sự việc trên đã rút ra một điều mà tôi tâm tâm niệm niệm hàng ngày:
"Phải biết sống đến từng giọt sống cuối cùng".
Nguyễn Huy Thiệp, trong Giăng lưới bắt chim cũng có nói một câu đại loại như thế: "Phải biết
sống ráo riết từng phút giây một".
Không biết các anh em có H ở nơi khác ra sao, nhưng ở chỗ tôi thì nhiều người nhiều hoàn
cảnh khác nhau lắm. Nói chuyện với họ, tôi không đưa ra lời khuyên gì. Tôi chỉ biết chúc
mừng, khi họ đạt được một thành quả nhỏ nhoi như: Gặt xong vụ lúa, đi được cuốc xe lai,
nhận tiền công thợ xây (nhưng phải mời tôi đánh chén) v.v.. Anh em trình độ học vấn thấp,
và trong tương lai rất khó nâng cao. Nhưng tôi thực sự yêu thương họ, cho dù họ có thể
không biết điều này. Chính vì vậy mà tôi không biết nói gì với họ, tôi vốn vụng về trong giao
tiếp mà. Tôi sợ họ lại bảo mày có trình độ rồi tinh tướng. Tôi chỉ biết vui với cái niềm vui
be bé của họ - Thế thôi. "Con chim sắp chết thì cất tiếng kêu thương, con người sắp chết thì
lời nói phải". Tôi cũng chẳng cần giả vờ nhân đức làm gì.
Trước đây, đọc Kinh thánh, về tiểu sử các nhân vật có những câu như: Ông ấy, bà ấy
được thấy con cái lớn lên, khi chết được chôn trong phần mộ của tổ tiên. Tôi cảm thấy hơi
buồn cười. Có mỗi chuyện ấy mà cũng chép vào và lưu truyền hàng nghìn năm. Nhưng bây
giờ thì tôi hiểu, đó là một trong những hạnh phúc lớn lao nhất của đời người. Tôi không vợ,
không con. Chết đi rất có thể làm một con ma đói - Nhưng may quá, tôi thuộc chủng vô thần
(vấn đề này sẽ được đề cập đến ở các phần sau). Nhưng các bạn ạ, tôi muốn sống, muốn
sống ghê gớm (lời một nhân vật của Chekhov). Ngày xưa khoẻ mạnh, tung tẩy, vô lo, bây
giờ tôi mới hối - Hối vẫn còn kịp. Cho dù thời gian không đủ cho tôi làm nên được công tích
gì cho đời nữa, nhưng tôi quyết không phạm lại những sai lầm cũ. Bây giờ, bạn hãy làm một
trắc nghiệm nhỏ thế này: Nhắm mắt lại (30 giây). Nhìn thẳng vào màn hình vi tính.
Nghĩ... nghĩ... nghĩ... bạn đang ngồi đây. Ngoài kia là đường phố. Rộng hơn nữa là tỉnh của
bạn. Rộng hơn là nước Việt Nam, rồi quả đất, rồi hệ mặt trời, rồi dải ngân hà, rồi hàng nghìn
hàng triệu giải ngân hà như thế.... Vũ trụ vô cùng. Con người thật nhỏ bé. Con người đang chết
Khi chết con người biến đi đâu!? Cái chết có phải là giới hạn cuối cùng không!?

Những điều đã hứa ở các phần trước, nói về cái chết, sự phản bội, việc tự tử hụt tôi sẽ lần
lượt post lên để các bạn chia sẻ. Nhưng hôm nay tôi muốn nói đến sự cô đơn.
Không hiểu các bạn đã bao giờ lâm vào hoàn cảnh có nhà mà không về được, buồn rầu cực
điểm mà không biết thổ lộ cùng ai. Cũng có nỗi cô đơn vì chân lý "Chịu đựng được cô đơn
mới là vĩ đại"- Giả Bình Ao. Nhưng điều đó chỉ hợp với bậc thánh nhân còn chúng ta, những
người có H. Cô đơn sẽ đẩy nhanh hơn đến sự huỷ diệt. Nếu ai đã đọc tác phẩm TRĂM
NĂM CÔ ĐƠN của Mác - két sẽ thấm nhuần điều đó. Một cá nhân cô đơn, một dòng họ
cô đơn đã dẫn đến chỗ loạn luân, sinh ra một đứa bé có cái đuôi xoăn tít như đuôi con lợn.
Tôi xin cảm ơn diễn đàn, đã là nơi giúp những người đen đủi, có thể nói là bất hạnh như tôi,
như bạn, tóm lại là chúng ta xích lại gần nhau hơn, sẻ chia và thông cảm.
"Cái đẹp sẽ cứu chuộc thế giới" - Bình luận về câu nói nổi tiếng này Doxtoiepxki, Nguyễn Huy
Thiệp đã xác đáng khi cho rằng: Ông đã thấy nhiều văn nghệ sỹ của nước ta tôn thờ cái đẹp
như thế nào, chạy đuổi theo phụ nữ ra sao. Nguyễn Huy Thiệp cho rằng đó là Doxtoiepxki nói
dỗi với thể chế chính trị, ông muốn nói đến cái đẹp về chính trị. Riêng tôi thêm vào rằng nhà
văn Nga muốn nói đến cái đẹp về tình người, nói đến tình yêu thương con người đối với nhau.
Không có tình yêu, cuộc đời này thật vô nghĩa, và không thể chịu đựng nổi. Ngay cả trong
thời cực thịnh của Liên Xô cũ, nhà văn Đumbátzê cũng đã cảm thấy được sự suy nhân tính
trong xã hội Xô Viết. Trong tác phẩm QUY LUẬT CỦA MUÔN ĐỜI có hình ảnh hai người
là nhà văn và một anh đánh giày đi cầu xin mọi người tình yêu, mọi người hãy yêu thương
nhau để cho MẶT TRỜI ĐỪNG TẮT. - Rất ấn tượng.
Thử hỏi không có tình yêu của gia đình, sự đùm bọc, cưu mang của anh em, bạn bè, sự trợ
giúp của xã hội và các tổ chức Quốc tế nữa chứ (thế là đến tầm nhân loại rồi) đại dich Thế
kỷ HIV/AIDS sẽ hoành hành như thế nào trên đất nước ta, số phận anh em có H còn thê thảm
đến đâu, riêng chuyện khám và cấp ARV cũng đã là đáng kể rồi. Đó là NỐI VÒNG TAY
LỚN đấy các bạn ạ. ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH, CÔ ĐƠN LÀ CHẾT.
Nhân thể đây, tôi bàn ra ngoài lề một chút. Tôi nói về TRỊNH CÔNG SƠN.
Lướt qua các trang diễn đàn, tôi thấy rất nhiều người mê nhạc Trịnh. Các bạn ạ, nếu bạn
không theo một tôn giáo nào, thì nhạc Trịnh quả thực là một liều thuốc an ủi kỳ diệu. Nhạc
Trịnh không bi luỵ, buồn thương, bàng bạc, sầu sầu. Nhạc Trịnh nói chính về cái vô thường
của cuộc đời này. Có lẽ, nó thấm đẫm chất Thiền. Nghe nhạc Trịnh, ta thấy cuộc đời là như
thế, con người là như thế, nó tồn tại như thế, nhưng không hiểu sao ta cảm thấy được an ủi,
thấy tự tin hơn, muốn sống hơn...
Lâu lắm rồi, kể từ hồi Trịnh Công Sơn mất đi, tôi chưa đọc một bài viết nào nói về ông, người
đã sản sinh ra cả một dòng nhạc mang tên mình - Nhạc Trịnh - Ca trù - Chèo - Ca Huế v.v..
dấu gạch ngang ở đây có nghĩa là tương đương. Có lẽ 50 năm nữa, Phạm Tuyên, Đỗ Nhuận,
Hoàng Việt... thậm chí cả Văn Cao, Phạm Duy sẽ bị bụi thời gian phủ mờ, nhưng Trịnh Công
Sơn thì còn mãi. Tôi muốn so sánh Trịnh Công Sơn với một người, đó là Đại thi hào dân tộc,
Danh nhân văn hoá thế giới Nguyễn Du.

vunguyenfamily2619

vunguyenfamily2619
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Bài viết này mình nhận được từ người bạn nên không rõ nguồn trích dẫn. Chia sẻ với mọi người cùng đọc.

Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng


Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi, chín chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau 3 năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân.

Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh.
Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị. Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là bé gái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh lại trái ngược với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn.

Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi “Tại sao”?. “Em cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này!” - chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó, anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này, còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh?

Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị :“Anh có thể làm gì để thay đổi ý định của em?”. Ai đó đã nói đúng: “Rất khó khăn để thay đổi tính cánh của một con người”, và chị nghĩ rằng chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: “Đây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi, và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ chết, anh có vẫn cố làm cho em hài lòng chứ?”.
Anh đáp “ Ngày mai anh sẽ trả lời câu hỏi cho em…”. Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh.

Sáng hôm sau, chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ ngoệch ngoạc của anh, được dằn dưới ly sữa, trên chiếc bàn ăn gần cửa…. và chị bắt đầu đọc.

“Em yêu, Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những
lý do mà anh không thể”.
Ngay những dòng đầu đã làm tan nát trái tim chị, chị tiếp tục đọc.

“… Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau.
Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp… và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em… Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em… nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết…/.”
Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những
dòng chữ của anh… Chị đọc tiếp: “…Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy
mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những
món ăn mà em thích…”.


Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi bông hoa ở bên kia vách núi… đó là cuộc sống và tình yêu.

Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Hôm nay tôi có th:

Phàn nàn ti sao tri c mưa hoài, hay có th cám ơn vì đám c đã được tưới đ nước.

Bu
n ru vì không có nhiu tin hơn thế này, hay vui mng vì tình trng tài chính eo hp hin ti s kích thích mình mau chóng hoch đnh nhng kế hoch làm giàu trong tươ
ng lai.

Tuy
t vng v tình trng sc khe đang ngày càng gim đi theo tui tác hay hoan h rng mình vn đang sng đy ch
.

C
n nhn vì cha m đã không đáp ng được tt c nhng th mình cn, hay cm thy biết ơn vì h đã sinh mình ra trên cõi đ
i này.

Ch
y nước mt vì nhng bông hng đy gai nhn, hay tán dương rng "hóa ra trong nhng cái gai li có hoa h
ng".

Than khóc vì b
n bè đã b mình đi hết, hay ch đi nhng mi quan h tt đp hơ
n.

Rên r
vì phi tt t chy xe đến cơ quan cho kp gi, hay vui mng vì mình đang có mt công vic tht t
t.

T
hi rng ti sao mình li phi đi hc, hay hăm h đến lp vì sp được m mang đu óc và tiếp thu kho tàng kiến thc rng ln ca nhân lo
i.

Kêu ca vì m
t đng vic nhà đang ch, hay cm thy vinh d vì mình có th t chăm sóc cho nơi trú n ca tâm hn và th xác...

http://www.2hins.com.vn

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Có một bà lão gánh hai thùng nước bằng hai vai, một thùng nguyên vẹn còn thùng kia có vết nứt dài. Vết nứt làm nước từ trong thùng chảy ra ngoài và khi tới nhà chỉ còn lại một nửa trong khi thùng kia nước vẫn còn nguyên vẹn.

Hai năm trôi qua ngày nào bà lão cũng gánh một thùng rưỡi nước khi tới nhà. Thùng nguyên vẹn luôn tự hào , trong khi thùng kia thì tủi thân vì sự khiếm khuyết của mình. Cuối cùng nó lấy hết can đảm để nói với bà lão rằng bởi vì vết nứt này mà nước chảy ra ngoài và nó cảm thấy hổ thẹn. Bà lão cười và chỉ nó thấy những cánh hoa mọc bên lề đường nơi bên dưới của nó, điều này không có ở thùng bên kia. Sau đó bà nói : bởi vì thấy được sự khiếm khuyết này , nên bà đã gieo hạt giống hoa bên này mà không gieo bên kia và hàng ngày nó đã tưới làm xanh tốt những đóa hoa đó. Hai năm nay, nhờ sự rò rỉ này mà bà có những đóa hoa trên bàn ăn lúc nào cũng xinh đẹp và ngôi nhà lúc nào cũng đượm mùi hương.

Khuyết điểm có trong chúng ta, nhưng những cái ấy làm cuộc sống chúng ta đẹp đẽ và cao thượng hơn và hãy nhìn thấy sự tốt đẹp từ những khiếm khuyết đó, cũng như bài học của cái thùng này.



Được sửa bởi meosutu ngày 14/6/2010, 11:08; sửa lần 1.

http://www.2hins.com.vn

dangtuandkt

dangtuandkt
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

1. Dần dà ta mới hiểu ra rằng, chỉ hiểu biết thôi thì khó có thể no
2. Hạnh phúc, đó là khi không cần biết hôm nay là thứ mấy.

meosutu

meosutu
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Xăng … có thể cạn, lốp … có thể mòn, nhưng số máy, số khung thì không bao giờ thay đổi.

http://www.2hins.com.vn

dragon

dragon
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

TRÊN CON ĐƯỜNG THÀNH CÔNG CÓ TÌM MÃI VẪN KHÔNG THẤY DẤU CHÂN CỦA KẺ LƯỜI
BIẾNG

manhdung_mhb

manhdung_mhb
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Hai con kiến thì thầm bên hạt gạo

Hạt gạo hoan hỉ nghĩ rằng chúng đang khen mình trắng, xinh.

Nhưng nó đâu có biết rằng mình sắp sửa bị lôi vào hang tối!

hoaphonglan

hoaphonglan
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình


Một số lời nói hay của nhà Phật

Lời nói thứ nhất: Của cải lớn nhất của đời người là sức khỏeCâu nói này mặc dù ai cũng biết, nhưng thực sự lĩnh ngộ được không phải là chuyện dễ. Xin hãy thử xem người xưa, người nay, người trong nước, người nước ngoài, đã mấy người thoát khỏi vòng mê hoặc, dụ dỗ của danh của lợi... Những người ấy thường coi danh lợi, bổng lộc. Tình yêu là cái theo đuổi cao nhất của cuộc đời, mà không biết rằng của cải lớn nhất của đời người chính là sức khỏe của mình. Có một câu chuyện cổ kể rằng. Có một người ham mê của cải hơn mạng sống, anh ta lạc vào một núi vàng. Lúc đầu sung sướng như điên vì lấy được nhiều vàng bạc châu báu, nhưng rồi bị lạc trong núi vàng, bỏ xác tại đó. Có thể nói rằng, sức khỏe là cái quý báu nhất, và cũng là của cải lớn nhất của đời người. Nếu ta không hiểu được điều này thì bất kể danh lợi gì, ham muốn gì đều trở nên vô nghĩa.
Lời nói thứ hai: Cái đáng thương nhất trong cuộc đời là lòng đố kỵĐố kỵ là điều thường gặp nhất trong cuộc sống. Lý Tư vì đố kỵ tài năng của đồng học Hòa Phi nên đã gièm pha với vua Tần, khiến Hòa Phi phải chết trong ngục. Bàng Quyên vì đố kỵ học thức của Tôn Tẫn hơn mình, nên đã dùng độc kế hãm hại bạn, khiến Tôn Tẫn trở thành người tàn phế. Nếu xem xét thì những lời nói hay của nhà Phật, chúng ta sẽ thấy Lý Tư và Bàng Quyên đều là những kẻ đáng thương. Bọn họ có thể đắc ý một dạo, nhưng cuối cùng vẫn không được chết yên bình. Đố kỵ là một bệnh tật, người có bệnh đố kỵ suốt đời không bao giờ được yên ổn. Bọn họ, hôm nay sợ người này vượt qua mình, ngày mai lại lo lắng vì người khác đi trước mình rồi, suốt ngày bọn họ sống trong cảnh tật bệnh đáng thương. Ngược lại, những người công thành danh toại chân chính trong lịch sử đều là những người coi đố kỵ là một điều sỉ nhục. Âu Dương Tu là lãnh tụ trên văn đàn thời Bắc Tống, năm đó sau khi ông biết và lựa chọn Tô Đông Pha, có người nói với ông rằng: "Tô Đông Pha là bậc kỳ tài, nếu ngài chọn Tô Đông Pha thì chỉ sợ 10 năm sau, người trong thiên hạ chỉ biết Tô Đông Pha chứ không biết ngài là ai nữa". Nhưng Âu Dương Tu chỉ cười và vẫn đề bạt Tô Đông Pha. Người đời sau vì thế càng sùng kính Âu Dương Tu.
Lời nói thứ ba: Kẻ thù lớn nhất trong cuộc đời là chính mìnhCâu nói này rất quan trọng. Trong cuộc đời chúng ta thường có một số kẻ thù, như bọn lưu manh, vô lại, kẻ tiểu nhân... Bọn cầm thú mặc quần áo người đó vô cùng tàn ác, nhưng nếu nhìn thấu, thì bọn chúng cũng chỉ là lớp cặn bã. Kẻ thù lớn nhất của con người chính là mình. Một người nếu chiến thắng được mình thì cái gì cũng công phá được, sẽ là người bách chiến bách thắng. Cái đáng sợ là tự mình mắc bệnh mà không biết: Có khi do dự không quyết, có lúc lại đánh giá mình quá cao; có khi tự cao tự đại, có lúc lại sùng bái người... chỉ có chiến thắng bản thân mới có thể mở ra được cục diện vững chắc.
Lời nói thứ tư: Hạnh phúc lớn nhất của đời người là biết buông thaTrong xử thế, dám nắm lấy là dũng khí, dám buông ra là độ lượng. Phần lớn những người có kinh nghiệm xử thế đều xem thường những hoa tươi, tiếng vỗ tay... trên đường đời, nhưng người đã trải qua nhiều lần mưa gió lại càng tự tin hơn, vững vàng bản lĩnh. Nhưng nếu nhìn nhận một cách bình thường đối với những gập ghềnh, bùn lầy... trong cuộc sống, thì không phải là điều dễ làm. Có thể không hoảng hết, có thể thản nhiên chịu đựng những trở ngại lớn, những tai họa lớn, chính là vì có lòng độ lượng. Nhà Phật lấy lòng độ lượng dung nạp mọi việc trong thiên hạ làm nguồn vui, đã đến rồi thì hãy ở yên mà thích ứng với hoàn cảnh là một loại siêu thoát. Những loại siêu thoát đó đòi hỏi rèn luyện nhiều mới thành. Biết nắm lấy thực đáng quý, nhưng biết buông ra mới là đạo lý chân chính xử thế trong đời.

Theo Tạp chí Trí tuệ

ruounutchuoi


Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Hay, hay "Chiết " lý cuộc sống - Page 3 Icon_smile

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 3 trong tổng số 7 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7  Next

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết