PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994


You are not connected. Please login or register

NHỮNG BÀI THƠ TÌNH NỔI TIẾNG

4 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

haisun

haisun
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

NÀNG TIÊN CÁ!
Henric Haino

Phút cuối cùng em chẳng nói gì đâu
Chẳng thể nào nói được
Trái tim hồng sắp tan thành bọt nước
Thế là sóng biển lại đón em về

Ở ngoài kia rạng đông đang mỉm cười
Anh thức dậy thì em không còn nữa
Biển vỡ ra như lòng em đã vỡ
Sóng đớn đau cuộn lại đón em vào

Hạnh phúc đớn đau, hạnh phúc ngọt ngào
Em xin nhận những gì cay đắng nhất
Để giữ lại tình yêu không thể mất
Gió lạnh ơi, hôn anh nhé hộ em!

Em biết rằng không thể nói gì thêm
Khi tất cả chỉ còn là vị mặn
Trước mắt em ánh bình minh vụt tắt
Mặt trời của em sáng dưới đáy biển sâu

Chẳng tượng đài nào nói hộ em đâu
Khi trái tim em, anh chưa hề biết tới
Không ai tạc được trong lòng đau nhức nhối
Tháng năm trôi không giúp em dịu bớt cõi lòng

Em đến bên anh không một chút ngập ngừng
Và ra đi không hề ân hận
Giọt nước mắt tan vào biển mặn
Quên em đi, đừng vương vấn vì em

Em chết đi, tình yêu vẫn lớn
Vẫn sống dành mãi mãi cho anh
Và nếu suốt cuộc đời em vẫn chưa nói hết
Biển sẽ nói cùng em, sóng sẽ nói hộ em...



Được sửa bởi haisun ngày 6/6/2009, 23:51; sửa lần 1.

http://nknd9194.com

haisun

haisun
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Em là ...
HenRic- HaiNơ

Em là hoa huệ trắng
Nở trong trái tim anh
Em là nghìn tia nắng
Soi đời anh ngọt lành

Em là những ước mơ
Mà anh hằng khát vọng
Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống

Em là từng đợt sóng
Ôm ấp mạn tàu anh
Em là vì sao sáng
Soi màn đêm lung linh

Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố
Em là chim mùa xuân
Bay vờn trên biển cả

Em là bông lan đá
Hương tỏa ngát núi rừng
Em là đồi cây dẻ
Trăng sáng ôm mênh mông

Em là dòng suối xanh
Những buổi chiều anh tắm
Em là ráng hòang hôn
Những buổi chiều anh ngắm
Trong mắt em sâu thẳm
Anh thấy cả đất trời
Cách xa tình vẫn đẹp
Có phải không em ơi ?

http://nknd9194.com

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

:::: Rabindranath Tagore ::::


*Xin được giới thiệu cùng các bạn về nhà thơ, nhà văn Ấn độ , ngày xưa chúng ta đã được học thời PTTH nhưng không được biết nhiều về ông.Mình là người may mắn được biết đến ông nhiều hơn nhờ 1người bạn ... Xin mời các bạn cùng chia sẻ.
Rabindranath Tagore (hay Rabindranath Thakur) (6 tháng 5 năm 1861 – 7 tháng 8 năm 1941) là nhà thơ Bengal, triết gia Bà La Môn và nhà dân tộc chủ nghĩa được trao giải Nobel văn chương năm 1913, trở thành người châu Á đầu tiên đoạt giải Nobel.

Tagore sinh tại Calcutta trong một gia đình trí thức truyền thống ở nhiều lĩnh vực. Cha ông là Devendranath Tagore, một nhà triết học và hoạt động xã hội nổi tiếng.

Mặc dù thơ chiếm ưu thế trong sự nghiệp của Tagore với hơn 1.000 bài, ông cũng để lại nhiều tiểu thuyết (14 quyển), luận văn, truyện ngắn (12 tập), kí, kịch (42 vở), tranh vẽ,... Không kém phần nổi tiếng trong số các tác phẩm của ông là hơn 2.000 bài hát, ngày nay được gọi là Rabindra Sangeet và được xem là kho tàng văn hoá Bengal ở cả Tây Bengal thuộc Ấn Độ lẫn Bangladesh.

Văn xuôi của Tagore đề cập đến các vấn đề xã hội, chính trị, giáo dục và nhãn quan của ông về tình huynh đệ phổ quát của con người. Thi ca của ông, xuất phát từ một tinh thần sâu sắc và sự hiến dâng, thường có nội dung ca ngợi thiên nhiên và cuộc sống. Đối với ông, sự phong phú muôn màu vẻ của cuộc sống là nguồn vui bất tận không mang yếu tố trần tục. Chủ đề tình yêu là mô-típ bàng bạc trong khắp các tác phẩm văn chương của ông.

Các bài hát của ông được chọn làm quốc ca của cả Ấn Độ và Bangladesh. Năm 1913, ông đoạt giải Nobel về văn chương cho bản dịch tiếng Anh của tác phẩm Gitanjali (Thơ dâng) của ông. Những tập thơ tiêu biểu của ông là Thơ dâng, Balaca, Người làm vườn, Mùa hái quả, Ngày sinh, Thơ ngắn...

Tagore cũng viết một số tác phẩm để phục vụ cho phong trào giải phóng Ấn Độ. Ông từ chối tước Hiệp sĩ (knight) của Hoàng gia Anh để phản đối cuộc thảm sát Jaliyaanwala Bagh (Amritsar) năm 1919 mà lính Anh đã nã súng vào nhóm thường dân tụ tập không vũ trang, giết hơn 500 người đàn ông, phụ nữ và trẻ em vô tội.

Quan điểm về giáo dục dẫn đưa ông thành lập trường của mình, gọi là Brahmacharyashram (brahmacaryāśrama, trung tâm giữ giới Phạm hạnh, brahmacarya), tại Santiniketan ở Tây Bengal năm 1901, nơi cha ông để lại mảnh đất cho ông làm tài sản. Sau năm 1921, trường này trở thành đại học Vishwa-Bharti và đặt dưới quyền quản lí của chính phủ Ấn Độ từ năm 1951.

Tagore rất nhạy cảm với các sự kiện thế giới xảy ra trong thời đại của mình và biểu hiện niềm đau cũng như nỗi thất vọng đối với chiến tranh. Ông luôn khao khát nền hoà bình cho thế giới.

Các chuyến đi vòng quanh thế giới (Tagore từng tới Việt Nam) đã mài dũa sự am hiểu các đặc trưng đa dạng của văn minh và dân tộc. Ông được xem là thí dụ điển hình cho sự kết hợp tinh tế của phương Đông và phương Tây trong văn chương.

Ngày nay Tagore vẫn là nguồn cảm hứng cho hơn 200 triệu người Bengal sống ở Tây Bengal của Ấn Độ và Bangladesh cũng như nhiều người trên khắp thế giới.

Tagore gọi Gandhi là "Mahatma" - linh hồn vĩ đại, và Gandhi (cũng như mọi người Ấn Độ) gọi Tagore là "Gurudev" - thánh sư.

Thơ ông đến với độc giả người Việt qua các bản dịch của Đỗ Khánh Hoan, Đào Xuân Quý và một số dịch giả khác.

[theo wikipedia.com]

*Và đây là 1 bài thơ tình ông viết .Bài thơ được xem là một trong những bài thơ tình hay vào bậc nhất trên thế giới.


Bài thơ số 28
( tập thơ:NGƯỜI LÀM VƯỜN)

Đôi mắt băn khoăn của em buồn
Đôi mắt em muốn nhìn sâu vào tâm tưởng của anh
Như trăng kia muốn vào sâu biển cả
Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em
Anh ko giấu em một điều gì
Chính vì thế mà em ko biết gì tất cả về anh
Nếu đời anh chỉ là viên ngọc
Anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
Và xâu thành một chuỗi
Quàng vào cổ em
Nếu đời anh chỉ là một đoá hoa
Tròn trịa dịu dàng và bé bỏng
Anh sẽ hái nó ra để đặt lên mái tóc em
Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc đó,
Ấy thế mà em có biết gì về biên giới của nó đâu
Nếu trái tim anh chỉ là một phút giây lạc thú
Nó sẽ nở ra thành một nụ cười nhẹ nhõm
Và em thấu suốt rất nhanh
Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau
Nó sẽ tan ra thành lệ trong
Và lặng thinh phản chiếu nỗi niềm u ẩn
Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu
Nỗi vui sướng khổ đau của nó là vô biên
Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu
Trái tim anh cũng ở gần em như chính đời em vậy
Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.



Được sửa bởi poisionous34 ngày 31/12/2009, 13:23; sửa lần 2.

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Bạn ơi đọc đi xem bài thơ này có hay không .Mình đã phải lòng những câu thơ này từ hồi còn ngày một buổi cắp sách tới trường đấy .tác giả là nhà thơ BÍCH KHÊ.Bài thơ này trong tập TINH TUYẾT do Trọng Miên xuất bản tại Hà Nội năm 1939.(theo bản chép tay của bà Ngọc Sương)
TỲ BÀ
Nàng ơi ,Tay đêm đang giăng mềm
Trăng đan qua cành muôn tay êm
Mây nhung pha màu thu trên trời
Sương lam phơi màu thu muôn nơi .

Vàng sao nằm im trên hoa gầy
Tương tư người xưa thôi qua đây
Ôi nàng năm xưa quên lời thề
Hoa vừa đưa hương gây đê mê.

Cây đàn yêu thương làm bằng thơ
Dây đàn yêu đương run trong mơ
Hồn về trên môi kêu:em ơi
Thuyền hồn không đi lên chơi vơi

Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung thương
Ôi tôi bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm đào nguyên cho xa xôi
Đào nguyên trong lòng nàng đấy thôi

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu :em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu

Buồn lưu cây đào xin hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi!Vàng rơi thu mênh mông.

hết rồi ,biết ngay là bạn cũng mê luôn mà .Rõ ràng còn đang luyến tiếc đúng không .Hết thật rồi mà...hi hi NHỮNG BÀI THƠ TÌNH NỔI TIẾNG Icon_tongue

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Hôm nay mời các bạn đến với bài thơ hay của HEINRICH HAINE.Một nhà thơ thiên tài của Đức .


Những bông hoa hồng tái nhạt

Những hoa hồng tái nhạt
Em có hiểu vì đâu?
Những hoa tím im lặng
Trên cánh đồng xanh màu?

Vì sao trên không trung
Chim sơn ca than khóc?
Vì sao đoá hoa thơm
Toả một mùi chết chóc?

Vì sao anh đau khổ
Em hãy nói giùm anh
Em nói đi, em hỡi
Vì sao em bỏ anh?

(Tế Hanh dịch)

Bạn có muốn bình phẩm gì không?...
MÌnh bây giờ đã thuộc làu làu vì đã được biết đến bài thơ này từ lâu lắm rồi bạn ạ .

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Hì Hì Lại thơ nữa ...Nhưng lần này mình đổi phông chữ ,có được không bạn?


NHỮNG BÀI THƠ TÌNH NỔI TIẾNG SieuthiNHANH201001302904y2i2ode0zw803679

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Đây là một bài thơ về đề tài tình yêu đôi lứa . Mình biết bài thơ này lâu lắm rồi , của nhà thơ nước ngoài .Bài thơ trích trong tập 100 bài thơ tình hay nhất thế giới .Mời các bạn cùng đọc nhé .


Ý TRỜI
( Gabriela Mixtowran)
Nếu anh phụ tình em
trời đất sẽ thành mẹ mìn độc ác
Sóng biển sẽ lên cơn sốt
Cuộc sống đau buồn

Trái đất chỉ đẹp thêm
Từ khi anh yêu em
hôm ấy dưới cây táo dại
Chúng ta bên nhau chẳng cần lên tiếng nói

Và cũng như tình yêu , hoa táo ngát hương thơm
Nhưng nếu anh phụ tình em
Mặt đất sẽ sinh đầy rắn độc
Đôi chân rã rời quỵ gục
Trên miền đất hoang vu

Và trong em Chúa cũng hết nhân từ
Chúa bẻ gãy tay người ăn mày gõ cửa
Giày vò trái trái tim người con gái đau thương

Sẽ vọng về bên tai em
Lời anh ngọt n hư nụ hôn
Vì những chiếc hang sâu thẳm
Sẽ trả em giọng nói của anh

Bụi trên mọi nẻo đường
Giữ mùi hương những cây anh trồng
Như chú hươu đi tìm mùi hương cây đó
Em sẽ đi theo anh đến đỉnh núi sườn non.

Những đám mây sẽ in xuống nhà em
Mình cco gái mà anh theo đuổi
Nếu hôn cô ta
Anh sẽ như một kẻ gian tà tội lỗi
Khi nâng mặt cô ta dậy
Anh sẽ nhận ra mặt em nước mắt đầm đìa

Trời chẳng cho anh nắng
Nếu anh không đi cùng em
Trời chẳng cho anh uống
Nếu nước không chao động bóng em

Và anh sẽ chẳng thể nhủ ngon
Nếu tóc em không là gối
Nếu bỏ đi , anh sẽ đạp nát hồn em
Như rêu bên đường

Dù ở đồng quê hay núi rừng
Anh cũng luôn luôn đói khát
Và buổi chiều của anh ở bất cứ xứ nào
Cũng là những vết thương em rớm máu

Em sẽ nhập vào lưỡi anh
Dù anh gọi tên người con gái khác
Em sẽ là muối trong họng anh mặn chát
Dù hát ca ao ước hay hờn căm
Anh cũng chỉ được gọi tên em !
Nếu anh chết ở một nơi xa xôi nào đó
thì mười năm sau trên mộ
Tay anh vẫn như giơ lên
Đón những dòng nước mắt của em
Thịt da anh vẫn cứ run run
Và chỉ rữa tan
Khi trên mặt anh ,
xương em rơi xuống .

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Đáng lẽ
Tác giả: Lưu Quang Vũ
Trang sách ước năm xưa
đã đến ngủ bao nàng tiên tuổi nhỏ
chiếc ghế gỗ chơ vơ bên cửa sổ
bao giấc mộng đến ngồi rồi lại ra đi
Một trận mưa bất ngờ, một khung cửa thoáng qua
một gương mặt chập chờn rồi vụt biến
bao con tàu về ga bao con thuyền cập bến
mà riêng em chẳng đến cùng tôi
Em qua bao con đường, em gặp bao con người
em cười nói giữa bao bè bạn
em đặt chân lên bao thành phố khác
mắt em từng in bao tấp nập hoàng hôn
có thể em đã trú mưa cùng anh ở một ngã ba đường
em đi qua cầu thang vô tư có khi còn hát
có lúc em ốm đau mà anh chẳng biết
em sống dưới mái nhà cùng thành phố với anh
mà chẳng gặp nhau dù chỉ một lần
em hay đâu anh khổ anh buồn
anh chờ anh đợi
nghĩ lại còn giận em lắm đấy
em biết không những tháng năm dài
anh như người con giai
ở trong bài hát cũ
đi tìm em phiêu bạt những dòng sông
“một tin trông
hai tin đợi
ba bốn tin chờ
sao chẳng thấy em”
Bây giờ chúng mình đã có nhau
khoảng thời gian còn lại
Thương biết mấy vẫn còn chưa đủ
lẽ nào anh lại trách em
nhưng phải nói cho mà biết
đáng lẽ chúng mình yêu nhau từ lâu.
(Di cảo)

manhdung_mhb

manhdung_mhb
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

HOA SỮA

Tác giả: khai quật chưa thấy!


[Bởi lãng quên có loài hoa sữa trên đời
Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa
Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở
Đến vô tri như cũng toả hương đời

Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi
Nên hoá vàng rồi tàn đi rất vội
Không biết thương yêu mình đấy cũng là có tội
Thương yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình

Sợ người ta không gọi đúng tên mình
Hoa biếu đến cạn nguồn hương trinh bạch
Nhưng hoa chẳng hiểu đời vô cùng khắc nghiệt
Người nhắc đến hương kia là nhớ đến tên này

Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì
Lấy vạt áo tôi bọc về hương quý
Lấy vô nghĩa nhờ ru lòng đau vô lý
Nhưng biết lấy gì khuyên nổi tình si?

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

NHỮNG BÀI THƠ TÌNH NỔI TIẾNG 11712955


NHỮNG BÀI THƠ TÌNH NỔI TIẾNG 11713023

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Hai nửa vầng trăng

Tác giả: Hoàng Hữu

Tình cờ anh gặp lại vầng trăng
Một nửa vầng trăng thôi, một nửa
Trăng vẫn đấy mà em xa quá
Nơi cuối trời em có ngóng trăng lên
Nắng tắt đã lâu rồi trăng thức dậy dịu êm
Trăng đầu tháng có lần em ví
Chữ D hoa như vầng trăng xẻ nửa
Tên anh như nửa trăng mờ tỏ
Ai bỏ quên lặng lẽ sáng bên trời
Ơi vầng trăng theo con nước đầy vơi
Trăng say đắm dào trên cỏ ướt
Trăng từng giọt tan vào anh mặn chát
em đã khóc
Nhưng làm sao đến được
bến bờ anh tim dội sóng không cùng
Đến bây giờ trăng vẫn cứ còn xanh
cứ một nửa, như đời anh, một nửa
Nhưng trăng sẽ tròn đầy, trăng sẽ…
Trăng viên mãn cuối trời em có nhớ
Mặt trăng từng khuất nửa ở trong nhau.

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Đêm Sao Sáng
Tác Giả: Nguyễn Bính


Đêm hiện dần lên những chấm sao
Lòng trời đương thấp bỗng nhiên cao
Sông Ngân đã tỏ đôi bờ lạnh
Ai biết cầu Ô ở chỗ nào
Tìm mũ Thần Nông chẳng thấy đâu
Thấy con Vịt lội giữa dòng sâu
Sao Hôm như mắt em ngày ấy
Rớm lệ nhìn tôi bước xuống tầu

Chòm sao Bắc Đẩu sáng tinh khôi
Lộng lẫy uy nghi một góc trời
Em ở bên kia bờ vỹ tuyến
Nhìn sao thao thức mấy năm rồi

Sao đặc trời cao sáng suốt đêm
Sao đêm chung sáng chẳng chia miền
Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào chẳng nhớ em.

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Một trời quan tái
NGUYỄN BÍNH
Chiều lại buồn rồi, em vẫn xa
Lá rừng thu đổ, nắng sông tà
Chênh vênh quán rượu mờ sương khói
Váng vất thôn sâu quạnh tiếng gà.

Tôi đi mãi mãi vào sơn cước
Em vuốt tua rèm cửa vọng lâu
Lá úa kinh thành rơi ngập đất
Lòng vàng hỏi vẫn nhớ thương nhau?

Có những mâm cau phủ lụa điều
Đi vào trong gió lạnh hiu hiu
Những xe hoa cưới, sao mà đẹp!
Cửa kính huy hoàng vạt áo thêu.

Em có buồn chăng? Tôi vẫn xa
Chiều nay say nhắp chén quan hà
Bao giờ cau được tươi màu lụa
Được đón em bằng xe kết hoa?

Thân em là liễu dạ em tơ
Mềm yếu bền chăng với đợi chờ?
Chua xót lòng tôi mơ ước mãi
Áo bào nguyệt bạch ngựa kim ô!

Tôi lạnh đầu sông giá ngọn nguồn
Nhớ nhà thì ít, nhớ em luôn
Chênh vênh bóng ngả sầu lau lách
Chiều ngái hương rừng lối nhạt son

Đã mấy năm rồi thương mến nhau
Em còn thơ dại biết chi đâu!
Đến nay ba bảy mai đương độ
Ai đánh em bằng giá ngọc châu?

Châu ngọc làm sao hái được nhiều
Tôi là thi sĩ của thương yêu
Lấy đâu xe cưới ngời hoa trắng?
Với những mâm cau phủ lụa điều?

Chiều nay... thương nhớ nhất chiều nay
Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy
Tôi uống cả em và uống cả
Một trời quan tái, mấy cho say!

Lạng Sơn 1940

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú