PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994


You are not connected. Please login or register

NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời.

+13
ruounutchuoi2
troixanhquakela
huytano
lam_hungB
Nghia12H
ruounutchuoi
poisionous34
dangtuandkt
vodka_standard
trung k12k
hoacuctrang86
HoaSuatrang
AnhTuanIF
17 posters

Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 3 trang]

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

Sáng nay họp xong, về mở web ra đọc thấy dd trống vắng cái TODAY cũng thấy hơi buồn buồn thật, mình cũng có lúc bận thật nhưng đợt này thấy vắng vẻ quá, trc kia cũng đã có lúc hứa khi rỗi rãi ngồi viết chút về trường, về những kỷ niệm mà cũng chưa thực hiện dc. Tự dưng mạch cảm xúc tuôn trào...hè...hè... nghỉ trưa vào Word viết 1 mạch, rồi xin phép vô nhà lão VOD làm cái chõng xí đất cái. Very Happy Very Happy Very Happy .
Nghĩ thì nhiều, thời gian thì ít, viết xong là pót, các kụ thông cảm. Tôi sẽ viết về trường, về thầy cô và những người bạn của mình. Thời gian rồi cũng sẽ làm nhạt đi phần nào ký ức, nhớ và viết 1 lần để rồi mai này cái CPU nhãn hiệu DAUMINH bớt bị defrag phải ko các kụ. Very Happy Very Happy Very Happy



Được sửa bởi AnhTuanIF ngày 30/3/2010, 15:48; sửa lần 1.

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

Phần 1: Viết về mái trường Nguyễn Khuyến.
Ngôi trường Nguyễn Khuyến thật đẹp, với tôi là thế, một người theo đạo Thiên Chúa, học và làm về kiến trúc quan niệm cái đẹp thật khác, vẻ cổ kính, thanh bình và nhất là nơi đây lại từng là 1 trường dòng mang tên thánh Tomas d’Aquino thì thật đẹp biết bao. Học trong một ngôi trường đúng nghĩa thì không nói làm gì nhưng học trong một nơi đã từng là một tu viện thì sau này khi ra trường có dịp đi đây đó, tôi mới cảm nhận được cái ko khí tâm linh, vẻ cổ kính đượm màu thời gian của từng mảng tường, vách cửa mỗi khi nghĩ về mái trường của mình.
Tôi nhớ từng căn phòng ( lớp học) có sàn gỗ lim cũ kỹ, dậm mạnh xuống sàn là bọn lớp dưới ăn bụi, yêu hàng hiên chạy vòng quanh các lớp đầy những kỷ niệm, ngày mưa to đóng cửa thì vài cái bóng điện sáng tù mù cũng chẳng thể khiến lũ học trò bớt nghịch ngợm, nơi hàng hiên đó có những buổi đi học muộn thập thò, có những khi thẫn thờ ngó cô bạn lớp bên đi ngang qua (xin phép bí mật nhéRazz), nhớ các lớp học ngăn với nhau ước lệ bằng 1 bức tường thấp, một chiếc máy bay bằng giấy hay thậm chí 1 chiếc dép đứt quai cũng có thể bay vèo từ lớp này sang lớp khác chỉ bằng 1 cú ném quá tầm, nhớ cái cầu thang duy nhất lên các tầng mà đến được cầu thang phải đi qua 2 bên hành lang tối om chưa bao giờ nhìn thấy cái trần, tôi thì chỉ đi hành lang bên phải mà thôi ( ko hiểu vì sao lại thế). Nói về cái cầu thang mình nhớ nhất có lần hết giờ học đi về đẩy thằng bạn Phú B*** từ chiếu nghỉ cắm mặt lao xuống thang, buộc cu cậu cuồng chân chạy như ma làm xuống dưới, mặt tái mét, khóc tí oánh nhau, nghĩ lại thấy mình nghịch dại thật. Rồi nhớ cả cái sân trường rải ghồ ghề toàn đất và xỉ, nơi diễn ra những trận bóng nảy lửa và nhất là lần mình chạy thi 100m thua thằng Nghĩa C* lớp H, rồi hàng cột thép nhà xe là khung thành cho mình và thằng Tùng T** tập sút.
Đã là trường học thì phải khang trang, sáng sủa nhưng tôi cũng như các bạn của tôi ko thể giải thích nổi là vì sao những mảng tường rêu mốc, sàn gỗ cũ kỹ, cửa sổ long bản lề, có những phòng cấm học sinh học vì có thể bị sập bất cứ lúc nào lại có một sức hút lớn lao thế. Có một dạo về qua trường ngó thấy hàng chữ ST THOMAS đã thay bằng hàng chữ mang tên trường, sơn sửa mới koong tôi đã thoáng buồn, về lý thì đúng nhưng sao những người như tôi cứ thấy yêu những gì là hoài niệm.



Được sửa bởi AnhTuanIF ngày 30/3/2010, 15:52; sửa lần 1.

HoaSuatrang

HoaSuatrang
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Đọc bài của ông xong tôi cũng thấy bủi ngủi bùi ngùi. Cũng thấy cái cảm giác giống ông khi mấy lần về qua trường thấy thay đổi màu vôi và tên của trường cũ (tôi không theo đạo nhé). Đối với tôi ngôi trường của chúng mình có những kỷ niệm mà cho đến ngày hôm nay tôi không thể nào quên được. Giờ học môn Lý bạn Hùng (biệt danh Hùng Lin) lấy toàn bộ các đoạn dây thừng của buổi thể dục trước đó quấn quanh người , rồi nhờ các bạn nam khác treo lơ lửng lên xà ngang lớp. Cô giáo bước vào, bạn ấy kêu lên " Sư phụ ơi cứu con với". Cố bực mình lắm nhưng cũng phải buồn cười. Rồi nhưng buổi trời mưa lất phất tôi và bạn Ngô Kiều Vân đứng ngắm mưa với nhau từ trên ban công nhìn xuống. Có cảm giác gì đó man mác buồn như bài hát Diễm Xưa ấy (Lãng mạn ghê cơ) Thế rồi ra trường ai nấy đều đi riêng đường, sự nghiệp đến với mỗi người. Riêng hai bạn của lớp tôi thì.....ra đi vĩnh viễn. Bên cạnh đó thì không thể nào không quên được những kỷ niệm vui Như những ngày đi cổ vũ cho bạn Hải Đông đi thi học sinh thanh lịch (điều này chắc Long Lý nhớ đúng không?) Rồi tôi còn bị Ninh Dần cầm xô vữa xây dở ở trường đuổi để trả thù. Hê hê... trông to thế thôi còn lâu mới bắt được nhé. Tôi còn nắm bao nhiêu bí mật của các bạn trong lớp nhé. (có vẻ mình được tin tưởng hay sao ý, mà chỉ trong chuyện bà mối thôi mới chết chứ) trong vụ Nam Khoan, Trần Lan và Ninh Dần này. Nam Khoan 2,4,6.. Ninh Dần 3,5,7 này...(cho tớ tiết lộ tí Nam Khoan nhé) Rồi Ninh Dần gửi thư cho Linh Huỳnh nữa này, nhưng lại nhờ mình đưa...(Ninh Dần không thấy vào diễn đàn nhỉ?)...ôi buồn cười thật.



Được sửa bởi HoaSuatrang ngày 31/3/2010, 11:32; sửa lần 1.

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin Oài, bà chơi với bọn lớp F nhiều nhỉ, thằng Hải Đông thì thanh lịch thanh liếc quái j, lắm trò phết đấy. Sẽ có bài riêng về mấy cái vụ thanh lịch này, bản thân tôi ngày đó trốn ko nổi, lũ con gái trong lớp kiếm đâu ra 1 em makeup lôi mình ra trát trét kẻ biển, về nhà thỉnh thoảng ngó qua bộ ảnh ngày đó thấy mình trông giống thằng khùng quá. Con gái có Hoa Hân, Nga Sơn, con trai có mình và Khoa Khương. Gần 1/5 thế kỷ ngó lại mấy bộ đồ mặc ngày đó trông giống dân vùng lụt mặc đồ cứu trợ quá, trông buồn cười vãi. NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin



Được sửa bởi AnhTuanIF ngày 30/3/2010, 23:07; sửa lần 2.

hoacuctrang86


Thành viên năng nổ
Thành viên năng nổ

Bài viết của các anh chị thật giản dị và xúc động. Nó khơi dậy những cảm xúc thật trong sáng của tuổi học trò, cả cái cảm giác hồi hộp chưa thuộc bài sợ cô gọi lên bảng, cái cảm giác nao nao khi mùa hè đến .. nhiều lúc thật không thể tin nổi sao thời gian trôi đi nhanh quá.
C'est la vie, ai cũng phải lớn lên, cũng phải mất đi nhiều thứ trong đó có cả những phút giây đẹp đẽ của tuỏi học trò. Nhưng chắc chắn rằng ai cũng có 1 ngăn kéo nhỏ để cất giữ những kỷ niệm để một lúc nào đó những ký ức lại tràn về. Ngày xưa...

trung k12k

trung k12k
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Tôi nuốt từng chữ,đọc từng câu của Hoasuatrang & lão Phó nháy mà cảm thấy cứ như ngày ấy đang diễn ra trước mắt vậy.Viết hay quá Hoasuatrang & TuanIF. Lúc nào rảnh viết tiếp nhé ,rât nhiều người mong chờ đó

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

Hic, hoá ra các cụ tuyền anh hùng núp, giấu nghề quá lắm! NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_mad NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_mad NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_mad
Em đợt này lại bận quá. MK, đang an nhàn sướng không biết đường sướng, chả biết ma xui quỷ khiến thế nào tự nhiên rước việc vào thân, hâm thế cơ chứ! He he NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin

dangtuandkt

dangtuandkt
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

vodka_standard đã viết:Hic, hoá ra các cụ tuyền anh hùng núp, giấu nghề quá lắm! NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_mad NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_mad NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_mad
Em đợt này lại bận quá. MK, đang an nhàn sướng không biết đường sướng, chả biết ma xui quỷ khiến thế nào tự nhiên rước việc vào thân, hâm thế cơ chứ! He he NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin
Hình như lão vod giật mình phải không các cụ, không ngờ lão EVN lại viết hay thế, khéo vụ cây bút vàng gì đó phải xem lại thôi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_lol

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Cụ IF này viết văn đã hay lại cộng thêm có nghề kiến trúc nữa ....chậc , mỗi ngày pot một bài đi cụ NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_razz

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

dangtuandkt đã viết:Hình như lão vod giật mình phải không các cụ, không ngờ lão EVN lại viết hay thế, khéo vụ cây bút vàng gì đó phải xem lại thôi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_lol

Vàng bạc cái gì? He he, các cụ khen cũng nhiều rồi, giờ đến lượt nhà cháu phản biện tí đây: Tác giả mới chỉ liệt kê ký ức, chưa có cốt truyện xuyên suốt. Thôi, em chạy đây không lại bị mém đá vỡ đầu bi giờ NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

vodka_standard đã viết:
dangtuandkt đã viết:Hình như lão vod giật mình phải không các cụ, không ngờ lão EVN lại viết hay thế, khéo vụ cây bút vàng gì đó phải xem lại thôi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_lol

Vàng bạc cái gì? He he, các cụ khen cũng nhiều rồi, giờ đến lượt nhà cháu phản biện tí đây: Tác giả mới chỉ liệt kê ký ức, chưa có cốt truyện xuyên suốt. Thôi, em chạy đây không lại bị mém đá vỡ đầu bi giờ NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce
Chủ Tịch ơi , có nên choảng vỡ đầu lão không? Cụ IF mới đặt võng , còn chưa tới đoạn đưa đẩy ngâm thơ. NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_razz
Lão này muốn vùi dập nhân tài phỏng . NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Fresse

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

He..he..mới chỉ động chạm tí chút đã nháo nhào cbn nó lên rồi, sáng nay vào dd thấy lão Ất đăng đàn về vấn đề " Ngày nào cũng thế...." trong mục Tán Tỉnh mới chạnh lòng nghĩ phải làm thế nào để mọi người cùng viết mà ko nề hà j, ace 9194 ai cũng có những kỷ niệm riêng mình, nghĩ tới là 1 chuyện, viết ra lại là 1 chuyện khác, thời gian là cái j đó xa xỉ quá, xa xỉ hơn nữa khi có thời gian viết ra dc mà còn phải chỉn chu sao cho ngon hơn, cho nên hãy cứ là liệt kê ký ức ( Bản quyền của lão VOD nhé Very Happy ) để rồi vớ vỉn 1 ngày nào đó biết đâu tồ píc này lại là 1 phần cuốn biên niên sử 9194 chứ chả chơi. Vd nhé: Bà Hoa Sủa Trăng, cũng là 1 cây viết có hạng, lãng mạn thì cũng vô bờ, mình chỉ động chạm tí chút, khơi gợi cảm xúc tí chút lol! mà mạch ....đã tuôn trào Very Happy Very Happy Very Happy he...he...1 người rồi nhiều người viết như thế là ngon rồi.
@ lão VOD: khẹc, anh vào nhà chú, ghế ko ngồi mà Mộng Toa lên bàn, chả trách j lão nhảy dựng lên, he...he...nhà lão bụi bặm đầy, gia chủ mải đi cày cuốc, treo biển nhà bỏ hoang đã dek tiếp khách lại còn cậy quyền nhũng nhiễu hả???.

ruounutchuoi


Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Chít rồi, bắt đầu từ đây, khối chuyện lộ rùi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin . Ninh vimaru đâu, gặp ngay Hoa sưa trắng mà chăm sóc cho tử tế đi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

He he, em vào phản biện tí cho nó xôm thôi, tại cứ khen nhau mãi cũng chán. Mà các bậc thánh nhân xưa đã dạy rồi mà: khiển tướng không bằng khích tướng. NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin
Nói vui vậy chứ em nghĩ mỗi chúng mà lục lại ký ức và viết ra được là một điều cực kỳ quý giá. Sợ nhất là để thời gian nó xoá nhoà mất ký ức và thực dụng làm chai cbn sạn mất cảm xúc thì toi, hihihi.
Chờ các chương tiếp theo của lão IF và các cụ khác! NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce

HoaSuatrang

HoaSuatrang
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

namnx đã viết:Chít rồi, bắt đầu từ đây, khối chuyện lộ rùi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin . Ninh vimaru đâu, gặp ngay Hoa sưa trắng mà chăm sóc cho tử tế đi NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin

Thư của Ninh vimaru tôi vẫn còn giữ đấy nhé. Liệu mà tính thế
nào thì tính, không mai tớ scan rồi post lên đây. Ối người nhỏ.... NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_sad



Được sửa bởi HoaSuatrang ngày 31/3/2010, 09:03; sửa lần 1.

poisionous34

poisionous34
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

vodka_standard đã viết:He he, em vào phản biện tí cho nó xôm thôi, tại cứ khen nhau mãi cũng chán. Mà các bậc thánh nhân xưa đã dạy rồi mà: khiển tướng không bằng khích tướng. NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin
Nói vui vậy chứ em nghĩ mỗi chúng mà lục lại ký ức và viết ra được là một điều cực kỳ quý giá. Sợ nhất là để thời gian nó xoá nhoà mất ký ức và thực dụng làm chai cbn sạn mất cảm xúc thì toi, hihihi.
Chờ các chương tiếp theo của lão IF và các cụ khác! NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_bounce

Sợ rùi , có phỏng NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin

vodka_standard

vodka_standard
Connecting People
Connecting People

HoaSuatrang đã viết:... Nam Khoan 2,4,6.. Ninh Dần 3,5,7 này...(

Vụ này hay đây. Hồi đấy mà các cụ đã biết thoả thuận cái sờ che điu rồi ơ à??? Vậy thì đối tác bận suốt nhỉ??? NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin

AnhTuanIF

AnhTuanIF
Thành viên tâm huyết
Thành viên tâm huyết

Thảo nào 2 lão này tất niên ngồi uống rượu cứ gườm nhau.

HoaSuatrang

HoaSuatrang
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Nhớ mái trường xưa

Một trưa này ta về ngang trường cũ
Sân vắng đỏ hoe cánh phượng rụng đầy
Mình ra đi đã mấy mùa hoa nở
Bạn bè xưa,năm ấy, có đổi thay?

Tìm kỉ niệm ,mài chân trên đường sỏi
Gọi mãi tên người chỉ thấy tiếng ve kêu
Ta lại nhớ về một mùa hạ trước
Góc lớp này bàn ghế cũ liêu xiêu

Bạn bè xưa mỗi người mỗi ngả
Ngày chia tay dòng lưu bút vội vàng
Nghe tiếng ve có ngoái đầu nhìn lại
Có đôi người đã vội bước sang ngang

Giữa hạ này đi tìm mùa hạ trước
Cứ mỗi khi hoa phượng nở đỏ lòng
Cứ mỗi khi ve gào lên thương nhớ
Lại giật mình gọi một chút xa xăm

Ừ thì dẫu thơ cho mùa hạ cũ
Gọi tên người chỉ thấy tiếng ve kêu
Ừ thì dẫu chỉ toàn kỉ niệm
Nắng chênh chênh đã ngả phía sang chiều...








Hôm nay vào topic này mà thấy vui quá, thấy các bạn rộn ràng nhớ kỷ niệm trường cũ. Cảm ơn bạn Tuấn đã có ý tưởng hay. Giờ đây mới thấy giật mình. Ôi 16 năm đã trôi qua. Đối với tôi 16 năm ấy đã có quá nhiều thay đổi. Bước chân tốt nghiệp ra trường năm 1994, năm đó còn ngây ngô lắm (không khôn như học sinh bây giờ).



Năm đó ra trường mà tôi còn chẳng xác định là mình sẽ thi vào trường nào. Bạn rủ đi ôn khối A cũng đi theo, ôn khối A chán lại ôn khối C. Thế rồi thi cả Bách Khoa lẫn Đại học Tổng hợp. Thi xong về Nam Định. Trần Lan rủ mình thi Cao đẳng Y, cũng thi. Thế rồi giấy báo đỗ cả ba trường. Trường Y còn đỗ thứ khoa luôn mới oách chứ. Thế mới biết có trời mà hiểu được. Ngày đi học cấp ba mình học có ra gì đâu, chẳng có gì nổi trội cả. không muốn nói là dốt nữa ấy chứ.Vậy mà, đời chẳng biết đâu mà lần. Mình đỗ mình cũng chẳng hiểu sao mình đỗ. Tốt nghiệp cũng được 36,5 điểm chứ tưởng à, Hi hi…. Thậm chí sau này thi đại học Ngoại thương cũng đỗ nữa nhé. May ngày ấy mình không học trường Tổng hợp, chứ khéo không bây giờ cùng khoa với Nam Khoan cũng nên ấy chứ, Nam Khoan nhỉ? Thế rồi ra trường bao lâu, lập gia đình, rồi có hai con. Biết bao thay đổi. Bạn bè cũ gặp nhau sao thấy yêu thương thế. Đi học Đại học bạn bè rất nhiều nhưng không tìm thấy cái tình cảm khó diễn tả như thế. Nghĩ lại ngày học đại học cũng có nhiều kỷ niệm nhưng không hiểu sao kỷ niệm cấp ba nó lại sâu đậm đến thế.



Tuấn nói về cái sàn gỗ làm tôi lại nhớ góc cuối cùng bên trái trên tầng ba ấy, có một cái lỗ thủng rất to. Bọn con gái chúng tôi mỗi lần chạy qua rất sợ. Vậy mà ngày nào cũng chạy qua lại đó. (thời mình mới vậy chứ thời nay phụ huynh lên tiếng ngay ấy nhỉ). Lớp tôi cô giáo chủ nhiệm là cô Vân (Vân Trây) cô nhiệt tình nhưng hơi khó tính. Ngày 20-11 năm nào cũng đến nhà cô. Nhưng cái thú vị hơn của ngày ấy là sau khi đến nhà cô xong là cả lớp đạp xe vào Gôi chơi, lên đồi thông, không thì đạp xe vào Ninh Bình đi Tam Cốc - Bích Động. Vui thật. Sao ngày ấy đạp khoẻ thế chứ, chả thấy đứa nào chai mông cả.



Nói đến xe đạp mình lại nhớ một kỷ niệm có lẽ bây giờ nói ra bị ném đá mất. Nhưng vẫn kể đây. Hôm đó đạp xe vào bãi gửi xe. Nhà xe đã chật ních, không còn chỗ để, mà không để bên trong thì phải để ra ngoài . Sợ trời nắng hỏng mất sơn xe (ngày đấy bố mới mua cho một cái xe mifa màu xanh rất đẹp, xe đấy ngày đấy đối với học sinh cấp ba như mình là oách lắm đấy). Nhìn trước ngó sau cố dịch các xe khác ra để cố cho xe mình vào. Không ngờ một phản ứng Đomino sảy ra. Phải đến một nửa nhà xe hôm đó thi nhau đổ xuống. xe mình lại không đổ. Bác coi xe đang mải ghi vé, ba chân bốn cẳng nhấc dây thừng căng xung quanh lên chui qua rồi chay vù lên lớp. Chả biết sau đó các xe được dựng lên như thế nào? (Bạn nào nhớ lại ngày đó nhỡ có xước sơn, thì hôm nay làm đơn trình bày , tôi bồi thường thiệt hại nhé)



Thực ra ngày đi học cấp ba tôi là một đứa không hề nghịch, hơi hiền nữa là đằng khác, không có gì nổi trội cả. Cấp ba cũng có nhưng tình cảm hay hay, nhưng không rõ ràng. Cũng chẳng thích ai ở lớp cả (nhưng mình biết có mấy người thích mình nhá…). Nghĩ lại hay thật. Vậy mà thời gian trôi qua, cuộc sống thay đổi làm cho tôi cũng quên nhiều kỷ niệm ấy. Thỉnh thoảng bạn bè cấp ba có đến nhà chơi, vẫn quý, vẫn yêu như thuở nào, thậm chí nô đùa còn vô tư hơn ngày xưa. Cho đến một hôm, Nam Khoan thông báo đi họp khoá, mình cũng chỉ nghĩ đi cho có tính tập thể thôi. gặp mặt nhau tay bắt mặt mừng, thậm chí có rất nhiều bạn mà tôi cũng chẳng nhớ ra, không biết nữa thì đúng hơn. Bỗng chốc sự xa lạ tan biến, trong tâm tư chỉ còn ý nghĩ đấy là bạn cấp ba của mình là người đồng hương của mình. Thế mới biết những người đi du học nước ngoài khi gặp đồng hương họ quý mến nhau đến thế.



Những ngày sau đó các bạn lập trang web cho khoá, tôi cũng vào nhưng còn rụt rè lăm, chẳng ai biết mình với cái nick Hoa Sưa trắng là ai. Lăm lúc mở google để vào, tay lẽ ra gõ nknd thì lại gõ shs (pó tay với chính mình). Cho đến hôm nay vào google mỗi ngày không thể nhầm lẫn đến như thế nữa, đã quá quen thuộc mỗi lần vào máy tính là vào ngó nghiêng tình hình ngay.



Ngỗi gõ những dòng chữ này, tôi thấy mình đang sống trong những năm cấp ba thân thương ấy, trong sự theo dõi của các bạn với những cái tên internet thân thương như: Namnx; Meosutu, Nghia12h, Dangtuandkt(cảm ơn ông đã cho tôi nhưng giây phút này nhé ông Chủ Tịch), anhtuanIF (nick này rất ấn tượng); Voska standard; Poi cô nương; coal fly ash, trungk12k, haisun……. Ôi tôi không thể kể hết được. Các bạn tự kê hộ tôi nhé. Ý suýt quên người quan trọng nhất là ông Ất sờ min nữa chứ. Cảm ơn các bạn.



Thôi thế đã đói quá rồi. Đói quá cảm xúc cũng hết theo.



Tôi đi ăn cơm trưa đây. Mời cả nhà

trung k12k

trung k12k
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình

Bà Hoacósuatrang nè,tôi cùng nghề với bà nên tôi cũng biết làm VT Sea & Air dạo này kiếm khó lắm.,mật ít ruồi nhiều tôi nghĩ văn bà hay như này bà nên đi viết văn viết báo có khi kiếm hơn đó .

HoaSuatrang

HoaSuatrang
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Cảm ơn ông quá khen, ông yên tâm đi nghề của tôi khi nào khó thì phải ra ngoài đường, lê la các hãng tàu khác kiếm ăn. Nên còn ngồi ở văn phòng viết được lên đây là còn bình yên ông ạ. Nhờ Trời.

hoacuctrang86


Thành viên năng nổ
Thành viên năng nổ

Xúc động quá chi hoasuatrang oi, những kỷ niệm của chị thật là giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa. Cám ơn chị nhiều nhiều., viết tiếp nữa đi chị.

HoaSuatrang

HoaSuatrang
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Động viên chị thế Hoa Cuc Trang. Cảm ơn em nhé.

Nghia12H


Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

HoaSuatrang đã viết:Nhớ mái trường xưa

Một trưa này ta về ngang trường cũ
Sân vắng đỏ hoe cánh phượng rụng đầy
Mình ra đi đã mấy mùa hoa nở
Bạn bè xưa,năm ấy, có đổi thay?

Tìm kỉ niệm ,mài chân trên đường sỏi
Gọi mãi tên người chỉ thấy tiếng ve kêu
Ta lại nhớ về một mùa hạ trước
Góc lớp này bàn ghế cũ liêu xiêu

Bạn bè xưa mỗi người mỗi ngả
Ngày chia tay dòng lưu bút vội vàng
Nghe tiếng ve có ngoái đầu nhìn lại
Có đôi người đã vội bước sang ngang

Giữa hạ này đi tìm mùa hạ trước
Cứ mỗi khi hoa phượng nở đỏ lòng
Cứ mỗi khi ve gào lên thương nhớ
Lại giật mình gọi một chút xa xăm

Ừ thì dẫu thơ cho mùa hạ cũ
Gọi tên người chỉ thấy tiếng ve kêu
Ừ thì dẫu chỉ toàn kỉ niệm
Nắng chênh chênh đã ngả phía sang chiều...








Hôm nay vào topic này mà thấy vui quá, thấy các bạn rộn ràng nhớ kỷ niệm trường cũ. Cảm ơn bạn Tuấn đã có ý tưởng hay. Giờ đây mới thấy giật mình. Ôi 16 năm đã trôi qua. Đối với tôi 16 năm ấy đã có quá nhiều thay đổi. Bước chân tốt nghiệp ra trường năm 1994, năm đó còn ngây ngô lắm (không khôn như học sinh bây giờ).



Năm đó ra trường mà tôi còn chẳng xác định là mình sẽ thi vào trường nào. Bạn rủ đi ôn khối A cũng đi theo, ôn khối A chán lại ôn khối C. Thế rồi thi cả Bách Khoa lẫn Đại học Tổng hợp. Thi xong về Nam Định. Trần Lan rủ mình thi Cao đẳng Y, cũng thi. Thế rồi giấy báo đỗ cả ba trường. Trường Y còn đỗ thứ khoa luôn mới oách chứ. Thế mới biết có trời mà hiểu được. Ngày đi học cấp ba mình học có ra gì đâu, chẳng có gì nổi trội cả. không muốn nói là dốt nữa ấy chứ.Vậy mà, đời chẳng biết đâu mà lần. Mình đỗ mình cũng chẳng hiểu sao mình đỗ. Tốt nghiệp cũng được 36,5 điểm chứ tưởng à, Hi hi…. Thậm chí sau này thi đại học Ngoại thương cũng đỗ nữa nhé. May ngày ấy mình không học trường Tổng hợp, chứ khéo không bây giờ cùng khoa với Nam Khoan cũng nên ấy chứ, Nam Khoan nhỉ? Thế rồi ra trường bao lâu, lập gia đình, rồi có hai con. Biết bao thay đổi. Bạn bè cũ gặp nhau sao thấy yêu thương thế. Đi học Đại học bạn bè rất nhiều nhưng không tìm thấy cái tình cảm khó diễn tả như thế. Nghĩ lại ngày học đại học cũng có nhiều kỷ niệm nhưng không hiểu sao kỷ niệm cấp ba nó lại sâu đậm đến thế.



Tuấn nói về cái sàn gỗ làm tôi lại nhớ góc cuối cùng bên trái trên tầng ba ấy, có một cái lỗ thủng rất to. Bọn con gái chúng tôi mỗi lần chạy qua rất sợ. Vậy mà ngày nào cũng chạy qua lại đó. (thời mình mới vậy chứ thời nay phụ huynh lên tiếng ngay ấy nhỉ). Lớp tôi cô giáo chủ nhiệm là cô Vân (Vân Trây) cô nhiệt tình nhưng hơi khó tính. Ngày 20-11 năm nào cũng đến nhà cô. Nhưng cái thú vị hơn của ngày ấy là sau khi đến nhà cô xong là cả lớp đạp xe vào Gôi chơi, lên đồi thông, không thì đạp xe vào Ninh Bình đi Tam Cốc - Bích Động. Vui thật. Sao ngày ấy đạp khoẻ thế chứ, chả thấy đứa nào chai mông cả.



Nói đến xe đạp mình lại nhớ một kỷ niệm có lẽ bây giờ nói ra bị ném đá mất. Nhưng vẫn kể đây. Hôm đó đạp xe vào bãi gửi xe. Nhà xe đã chật ních, không còn chỗ để, mà không để bên trong thì phải để ra ngoài . Sợ trời nắng hỏng mất sơn xe (ngày đấy bố mới mua cho một cái xe mifa màu xanh rất đẹp, xe đấy ngày đấy đối với học sinh cấp ba như mình là oách lắm đấy). Nhìn trước ngó sau cố dịch các xe khác ra để cố cho xe mình vào. Không ngờ một phản ứng Đomino sảy ra. Phải đến một nửa nhà xe hôm đó thi nhau đổ xuống. xe mình lại không đổ. Bác coi xe đang mải ghi vé, ba chân bốn cẳng nhấc dây thừng căng xung quanh lên chui qua rồi chay vù lên lớp. Chả biết sau đó các xe được dựng lên như thế nào? (Bạn nào nhớ lại ngày đó nhỡ có xước sơn, thì hôm nay làm đơn trình bày , tôi bồi thường thiệt hại nhé)



Thực ra ngày đi học cấp ba tôi là một đứa không hề nghịch, hơi hiền nữa là đằng khác, không có gì nổi trội cả. Cấp ba cũng có nhưng tình cảm hay hay, nhưng không rõ ràng. Cũng chẳng thích ai ở lớp cả (nhưng mình biết có mấy người thích mình nhá…). Nghĩ lại hay thật. Vậy mà thời gian trôi qua, cuộc sống thay đổi làm cho tôi cũng quên nhiều kỷ niệm ấy. Thỉnh thoảng bạn bè cấp ba có đến nhà chơi, vẫn quý, vẫn yêu như thuở nào, thậm chí nô đùa còn vô tư hơn ngày xưa. Cho đến một hôm, Nam Khoan thông báo đi họp khoá, mình cũng chỉ nghĩ đi cho có tính tập thể thôi. gặp mặt nhau tay bắt mặt mừng, thậm chí có rất nhiều bạn mà tôi cũng chẳng nhớ ra, không biết nữa thì đúng hơn. Bỗng chốc sự xa lạ tan biến, trong tâm tư chỉ còn ý nghĩ đấy là bạn cấp ba của mình là người đồng hương của mình. Thế mới biết những người đi du học nước ngoài khi gặp đồng hương họ quý mến nhau đến thế.



Những ngày sau đó các bạn lập trang web cho khoá, tôi cũng vào nhưng còn rụt rè lăm, chẳng ai biết mình với cái nick Hoa Sưa trắng là ai. Lăm lúc mở google để vào, tay lẽ ra gõ nknd thì lại gõ shs (pó tay với chính mình). Cho đến hôm nay vào google mỗi ngày không thể nhầm lẫn đến như thế nữa, đã quá quen thuộc mỗi lần vào máy tính là vào ngó nghiêng tình hình ngay.



Ngỗi gõ những dòng chữ này, tôi thấy mình đang sống trong những năm cấp ba thân thương ấy, trong sự theo dõi của các bạn với những cái tên internet thân thương như: Namnx; Meosutu, Nghia12h, Dangtuandkt(cảm ơn ông đã cho tôi nhưng giây phút này nhé ông Chủ Tịch), anhtuanIF (nick này rất ấn tượng); Voska standard; Poi cô nương; coal fly ash, trungk12k, haisun……. Ôi tôi không thể kể hết được. Các bạn tự kê hộ tôi nhé. Ý suýt quên người quan trọng nhất là ông Ất sờ min nữa chứ. Cảm ơn các bạn.



Thôi thế đã đói quá rồi. Đói quá cảm xúc cũng hết theo.



Tôi đi ăn cơm trưa đây. Mời cả nhà
Trời ơi hay quá. Cố gắng phát huy Hoa Sua Trăng nhé. Hồi đó Hoa Sua chỉ nghịch chút xíu thôi. Cụ mà nói ra nữa thi Thầy Nam, và Thầy Ninh sợ lắm đó. Ngày đó có ai thích cụ đâu mà cụ nhận xằng .Heeeeeeeeeeeeee. Em lói thế thui chứ cũng nhiều người để ý lắm.
Thế cụ cóc nhớ cụ vào nhà tui leo mòn gốc cây ủi ko vậy hả cụ. Cho hỏi thăm Hổ báo nhà cụ nhé. Bảo ra Hà nội tụ vạ cái nhưng mà ra gấu nhà em chẳng cho đi đâu cả chỉ bắt ở nhà vỗ béo rồi làm thịt thôi

ruounutchuoi


Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú

Trời, đúng là nhân tài như lá mùa thu. Giờ đây mới thấy các cụ "dài dài" ra tí, đặc biệt là cụ Hoasuatrang, cụ Nghia12H NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin NKND9194 - Những kỷ niệm về một thời. Icon_biggrin

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 3 trang]

Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết