PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

PTTH Nguyễn Khuyến Nam Định khóa 1991-1994


You are not connected. Please login or register

Nuôi con một mình

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Nuôi con một mình Empty Nuôi con một mình 29/4/2009, 11:25

bexinhnd2000


Thành viên mới
Thành viên mới


Tôi là một phụ nữ hiện đang một mình nuôi con trai. Sau khi ly hôn, lấy lại thăng bằng về tinh thần tôi tự hứa với lòng mình sẽ chỉ ở vậy nuôi con. Tôi sẽ bù đắp cho con mình những thiếu thốn tình cảm của người cha.

Từ một người vui tính hài hước, tôi như biến thành một người khác. Không phải do thay đổi về tinh thần sau cú sốc ly hôn mà đó là tôi muốn thế, cố tình trở thành một người lạnh lùng, xa cách. Chỉ với một mục đích được sống một mình với con trai trọn cuộc đời này, tôi sợ lòng mình lay động, sợ tình cảm dành cho con bị san sẻ, sợ những cảnh sống của những đứa trẻ với bố dượng, sợ con tôi tủi thân khi thấy mẹ nó quấn quýt với ai đó.

Cứ tưởng tượng cảnh tôi có một gia đình mới, bận rộn tất bật còn cậu con trai bé bỏng của mình đứng ở một góc ngơ ngác, ngân ngấn nước mắt nhìn mẹ tôi không cam lòng.

Nó đã chọn tôi để đến với thế giới này vậy mà đã gặp bất hạnh khi mới tiếp xúc với thế giới này được 2 năm. Tuy chưa biết diễn tả bằng lời nỗi buồn của mình, nhưng từ khi không còn gặp bố, đôi lúc tôi thấy cháu im lặng nhìn vào khoảng trống mà không nói gì. Những lúc như thế tôi vội ôm cháu vào lòng và hỏi “con đang nghĩ gì thế”, cháu trả lời “không mẹ ạ” (nhưng tôi nghĩ do cháu chưa biết diễn đạt suy nghĩ của mình).

Ngoài công việc, tôi không giao tiếp gì với những người khác giới. Tôi sợ tai tiếng cho mình và cho họ một phần và một phần tôi cảnh giác với họ. Tôi vẫn còn nhớ cảm giác hụt hẫng thất vọng về một người cùng cơ quan, một người mà trước đây tôi rất tôn trọng và quý mến vì là một người rất nghiêm túc, tôn trọng phụ nữ, yêu thương vợ con và sống rất có trách nhiệm. Khi tôi đã ly hôn, anh ta đã có một hành động thiếu tôn trọng tôi (nói cách khác là hành động quấy rối).

Tôi chứng kiến những mối quan hệ tình cảm của sếp với nhân viên, của đồng nghiệp với đồng nghiệp, của chồng một người bạn với người bạn gái thân. Tất cả làm tôi thấy nghi ngờ những người đàn ông xung quanh.

Trước đây khi mới sinh con, tôi đã từng ao ước con mình sau này sẽ rất thông minh học giỏi, đi du học và sẽ trở thành một người thành đạt . Vợ chồng tôi sẽ cố gắng làm việc và tiết kiệm để tạo điều kiện thuận lợi nhất cho con. Nhưng giờ đây tôi chỉ mong ước lớn lên cháu sẽ là một người tử tế, thà nó là một anh công nhân nghèo mà có tình có nghĩa, nhân hậu thủy chung còn hơn việc nó trở thành người thành đạt giàu có mà thất đức, là ung nhọt cho xã hội.

Tôi tự làm mọi việc của người chủ gia đình từ việc nhỏ nhất đến việc lớn. Và để làm thay được vai trò của người cha trong nuôi dạy con, tôi tự mày mò tìm hiểu qua các phương tiện thông tin. Tôi đã không nhờ đến sự giúp đỡ của bất kỳ người đàn ông nào kể cả những người bạn học. Vì sự thất vọng về những người đàn ông xung quanh mà tôi lại càng thêm quyết tâm trong việc chăm sóc và nuôi dạy con mình.

Sự “thành đạt” trong cuộc đời tôi được đánh giá qua sự trưởng thành của cháu, một người có ích cho xã hội. Tôi tin quanh tôi còn có rất nhiều phụ nữ như mình đều có khát khao cống hiến sức mình để tạo ra một xã hội tốt đẹp hơn. Một giọt nước không là gì nhưng nhiều giọt nước sẽ trở thành dòng suối mát lành phải không? Chúng ta hãy cùng cố gắng nhé!

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết